• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh gia



Lãnh Binh Thăng và Nhan Y đang ngồi nhâm nhi tách tra nóng hổi. Lãnh Binh Thăng cười nói với vợ mình, nói rằng con trai yêu dấu của ông sẽ về. Chưa kịp nuốt trôi ngụm trà nóng Nhan Y phun tứ tung ra ngoài. Lãnh Binh Thăng hoảng hốt, nhẹ lấy khăn giấy lau tay giúp vợ mình.



- Lúc đầu anh cũng hoảng như em đấy. Cái thằng đúng là mưa nắng thất thường..



Vừa nói, Lãnh Binh Thăng nhẹ nhàng lau lau cánh tay đang dính trà của vợ, yêu chiều hôn lên một cái.



- Anh, đây không phải là tác phong của thằng bé...phải có chuyện gì quan trọng lắm nó mới về Lãnh gia..



Lăng Binh Thăng vứt mảnh giáy vào thùng rác, uống ngụm trà cưới cùng sau đó nghiêm túc nói.



- Anh cũng đang rất muốn xem là việc gì mà khiến nó quay về Lãnh gia trong đêm.



Nhan Y ngồi bên cạnh suy nghĩ miên man vài điều.



Rất nhanh, chiếc xe thể thao sang trọng đang tiến thẳng vào cổng chính Lãnh gia. Lãnh Binh Thăng và Nhan Y đứng ngồi không yên liền đi về phía cửa ngó nghiêng..



Dừng xe, Âu Nhã trong trang phục đen lịch lãm, nghiêm nghị khoanh tay mở cửa cho hắn bước xuống. Người đàn ông trong xe bước xuống, khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ, ngũ quan không chê vào đâu được, mái tóc nâu đen vì gió đêm mà dịu nhẹ bay bay, ánh mắt thâm sâu nông cạn, đôi môi mỏng bạc tình khẽ cười nhẹ. Âu phục đen càng làm cho hắn thu hút và hấp dẫn chết người hơn. Đôi giày da được đánh bóng kỉ càng chúng phát ra thứ ánh sáng lấp lánh...Tay nổi đầy gân xanh đút vào túi quần. Chưa kịp vào nhà hắn đã nghe tiếng nói của ba mình..



- Hoành Dục, vào nhà..



Nhan Y đi lại kéo con trai vào nhà, đúng là mấy ngày không gặp càng ngày càng cao và đẹp trai hơn rất nhiều. Bà chỉ đứng đến vai hắn. Nhan Y chống nạnh nhìn hắn nói...



- Dục, con biết đã bao nhiêu ngày rồi con về Lãnh gia chưa? Hai tuần rồi con à, có biết ba mẹ mong ngóng con về lắm không? Nào, nào ngồi xuống. Mẹ đi làm thức ăn cho con nhé. Hai ba con nói chuyện đi, mẹ vào bếp chuẩn bị đồ ăn một chút... sẽ nhanh thôi..



Sau đó, Nhan Y sải bước đi về phía bếp.



Lãnh Binh Thăng ngồi xuống ghế sofa nhìn con trai mình. Ung dung nhàn nhã bắt chéo chân dựa vào ghế. Lãnh Binh Thăng rất nhanh đã thay đổi trạng thái vui vẻ thay vào đó là nghiêm túc hỏi han con trai ông.



- Hoành Dục, con về đây là có việc gì quan trọng muốn bàn bạc với ba mẹ?



Lãnh Binh Thăng trong giới chính là ông thần đã đưa Lãnh thị lên cao, trong tay nắm trọn các cano, sòng bạc nhiều vô sói, bar lớn nhỏ... đến khi về hưu ông và vợ quyết định giao tất cả mọi quyền hành cho con trai mình là Lãnh Hoành Dục. Từ thời điểm giao công ty cho hắn, các hãng cano, sòng bạc tăng lên gấp nhiều lần. Công ty Lãnh thị ngày một được phân bố khắp cả nước, đây là điều khiến Lãnh Binh Thăng rất tự hào về đứa con trai này..



Nhưng ông lại không hề biết rằng, đằng sau chiếc ghế Chủ tịch Lãnh thị, thân phận đáng sợ của hắn đang được che giấu kĩ lưỡng. Trong mắt mọi người cứ nghĩ rằng, hắn là người đàn ông trẻ tuổi có tài năng kinh doanh... giúp cho công ty đi lên với vị trí cao nhất, nhưng cả Lãnh gai hoàn toàn nhìn nhầm hắn đáng sợ đến mức khiến Âu Nhã đứng kế bên mà không khỏi run rẩy sợ sệt.



- Chỉ muốn về ăn bữa cơm với ba mẹ.



Lãnh Binh Thăng nhìn mãi không đoán được thằng con trai mình đang nghĩ gì, chỉ biết cười cười nói.. . Truyện Tiên Hiệp



- Sau này hãy thường xuyên về nhà ăn tối nhé. Ba mẹ sẽ rất vui.



Nhan Y bước ra khỏi bếp, tháo tạp dề sang một bên đi lại phía hai ba con đang ngồi ở phòng khách.



- Đồ ăn mẹ đã chuẩn bị xong rồi, vào ăn thôi.



Nhan Y nhăn mặt nhíu mày nhìn con trai suốt ngày chỉ biết mặc những bộ đồ đen nhiều lớp nóng nực thế này bà có phần không vui..



- Aida, Hoành Dục. Cởi áo vest ra cho mát. Rất nóng đó..



Lãnh Binh Thăng đồng tình, nhấn nút like cho vợ mình.



Khuôn mặt không biết cười, nhàn nhạt nói vài câu cho có lệ.



- Con quen rồi.



Lãnh Binh Thăng và Nhan Y vò trán, phải rồi. Thói quen kì lạ như thêa chỉ có mình con trai ông thôi. Muốn sửa đổi thói quen của hắn ông và bà là ba mẹ hắn cũng phải vò trán chịu thua..



- Nào, vào bàn ăn thôi.



Trên bàn ăn, hắn cứ mặt lạnh như đá ngồi đó, khiến bầu không khí có phần căng thẳng. Nhan Y nhanh chóng lên tiếng xua tan đi bầu không khí áp bức này. Bắt đầu một chủ đề mới đó là khi nào có cháu ẩm bế cho cha mẹ.



- Dục, khi nào con mới có cháu cho ba và mẹ ẩm bế đây. Ba mẹ tuổi già sức yếu, con mau kết hôn rồi sinh con cho cho mẹ..



Dợi tin vui từ con trai đã hai mươi mấy năm, thấy hắn vẫn chưa có động tỉnh gì hôm nay bà hết sức đợi chờ nên nói thẳng với hắn..



Lãnh Binh Thăng đang ăn thì nhìn con mình, cũng vui vẻ hùa theo vợ yêu. Đúng là Lãnh gia cần tiếng khóc của trẻ em lắm rồi. Cho ông bà chờ lâu đến như vậy, nếu không thúc ép không biết đến khi nào hắn mới có bạn gái rồi kết hôn sinh con nữa..



- Dục, mẹ con nói đúng đó. Chỉ cần người con ưng ba mẹ sẽ hoàn toàn ủng hộ con..



- Đúng, đúng. Ba con nói đúng. Chỉ cần con nói tên hoặc đối tượng dù con gái nhà ai ba mẹ sẽ bắt về cho con.



Nhan Y và Lãnh binh Thăng đang mong ngóng câu trả lời từ hắn..



Khoảng chừng ba giây, hắn tao nhã lau nhẹ khóe miệng, ngước mặt lên nhìn ba mẹ đang rất trông chờ câu trả lời ở hắn.



Giọng nói lạnh lẽo mang hơi thở từ vùng Bắc Cực lạnh giá khẽ nói chậm rãi.



- Đối tượng, con đã có.



Miếng bít tết đang tràn nhập trong khóe miệng Lãnh Binh Thăng vì câu nói của hắn mà phun ngược ra ngoài. Còn Nhan Y thì há hốc mồm không tin. Trong đầu lại nghĩ. có phải bà bị lãng tai nên mới nghe nhầm không nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK