Ta ngẩn ra, dừng bước, trong nháy mắt có thật nhiều hình ảnh thoáng qua đầu, những chuyện trước kia nghĩ không hiểu, hiện tại ta đã hiểu.
"Hắn sẽ là vị hoàng đế tốt." Hắn dừng bước, xoay người, nhìn ta nói.
Lần đầu tiên, lần thứ hai, lần thứ ba…
Mỗi một lần, ánh sáng đều bị che khuất, ta đều không thấy rõ ràng bộ dáng của hắn.
Nhưng là có quan trọng không?
Ta còn còn sống, hơn nữa ta đã biết kết cục.
Thành Hóa năm thứ mười một, tháng sáu, ta là Kỷ Vân, ta đã đi hết ta khi còn sống.
Trong lịch sử không có tên của ta.