Khổ cho anh còn mong rằng có thể uốn nắng cậu ấy lại hướng đúng đắn
Cho đến khi anh vô tình nhìn cậu nhóc ở nhà đắp mặt nạ, yếu ớt đến mức bình thường vặn không ra nắp chai nước kia...
Thế mà nhanh nhẹn, gọn gàng đánh cho đám lưu manh chạy tóe khói.
Chử Nhạn La: "..." Hoài nghi nhân sinh.
Thường Mạn:... Nhị thiếu, anh nghe tôi giải thích đã.
Chủ Nhạn La: Đừng giải thích! Ngày mai đến làm vệ sĩ cho tôi!
Thường Mạn:???