Kéo chặt ống quần của người đàn ông, Thư Nghiên hai mắt nhìn kỹ dáng vẻ vội vàng ấy rồi hỏi nhẹ: "Chú... có phải là xã hội đen không?"
Không biết có phải vì cô còn ngây thơ chưa trải sự đời hay không nhưng cô cảm thấy câu trả lời cho câu hỏi ấy là có hay không thì cũng không quan trọng.
Quay đầu lại nhìn cảnh bên trong nhà-tắm-không-có-cửa kia...
“Cháu nhỏ, đừng nhìn những thứ không hợp với tuổi tác.”
“Chú có cái gì quý giá chứ?”
Con nít, biết cái gì mà của với chả quý?
Mà khoan, cô đã mười chín tuổi rồi!