Tựa như là một thiên thần bị bẻ gãy cánh, đang quằn quại trong đau đớn, giãy giụa và hấp hối trong vô vọng.
Công ty và người nhà gấp rút tìm hết chuyên gia tâm lý này đến chuyên gia tâm lý khác để chữa trị cho cô, nhưng ai cũng tự tin đầy mình đi đến rồi lắc đầu ra về.
Tần Di dần nhốt bản thân lại, không cho bất kì ai lại gần cô.
Nửa năm sau, cô đứng cũng không nỗi, phải cần đến xe lăn để sống qua ngày.
Một năm sau, độ hot của cô bị giảm mạnh dần dần bị giới giải trí lãng quên, người bên cạnh cô cũng bỏ cô, tùy tiện cho sinh viên đại học Mục Hiểu Hiểu vừa học vừa làm đến chăm sóc cô.
Lúc mới đến, Mục Hiểu Hiểu nhìn thấy trong mắt Tần Di chỉ toàn ý giết người và sự chống cự, Hiểu Hiểu hát bài hát năm đó của cô cho cô nghe, giúp cô mát xa phần bắp thịt đang lụi tàn, an ủi cô dẫn cô đi ngắm sao trên trời.