Nhưng tôi không thể nào vui nổi, chỉ vì chú rể là một ông chú già, vừa già vừa khó tính....
Nhưng biết làm sao bây giờ, tất cả chỉ vì cái hôm sinh nhật thứ mười bảy của tôi.
Ngày đó tôi trang điểm thật đẹp, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân mơn mởn, vừa e ấp, vừa rực rỡ như nụ hoa chớm nở.
Không hiểu tôi vui vẻ hào hứng thế nào mà quá chén đến mức không nhớ gì cả.
Cho đến khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện cả người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.