Văn án
Một cô con gái ngoài giá thú, nói ra cũng không vẻ vang gì, nhưng mà tôi không cảm thấy đó là diều khiến mình phải bận tâm.
Dù sao tôi cũng không thể quyết định được mình xuất thân ra sao, được chọn cha mẹ mình tốt đẹp như thế nào.
Kể ra cũng may mắn, vì dù sao mẹ tôi không có danh phận, nhưng cha tôi lại có địa vị trong giới kinh doanh, cuộc sống của tôi cũng không thiếu thốn gì.
Chỉ là mẹ tôi cuỗm tiền bỏ đi, quăng tôi lại cho cha, khiến tôi giờ phải sống tại ngôi nhà to như toà lâu đài, mỗi ngày mắt to trừng mắt nhỏ với chính thất, rồi còn phải cố gắng theo vô số lễ nghi để không bị người móc mỉa, soi mói…
Cuộc sống thật sự không thoải mái, vui vẻ chút nào.
Cho đến khi tôi gặp được người đó…