Trích đoạn 1:
An Văn không chút sợ hãi, giơ giày cao gót chỉ thẳng vào họ: “Cố Đình! Tôi nói cho ông biết! Hôm nay tôi đập xe ông! Nếu lần sau ông còn dám bắt nạt Cố Tranh của tôi, tôi đập luôn nhà ông! Không tin, cứ thử xem!”
Trích đoạn 2:
Ngón trỏ lướt qua cằm anh, mang theo sự mơn trớn nhẹ nhàng. Ánh mắt An Văn vừa khinh thường vừa dịu dàng:
“Cố Tranh, anh không phải tổng tài bá đạo! Anh có biết tổng tài bá đạo là thế nào không?”
Anh hít một hơi sâu, mỉm cười thích thú, phối hợp hỏi:
“Thế nào?”
Cô cười khúc khích, đôi mắt lấp lánh như ánh nước:
“Người ta là tổng tài bá đạo… Trời lạnh rồi, phá sản thôi…”
Câu nói chẳng đầu chẳng đuôi, thậm chí không có chủ ngữ khiến Cố Tranh hoàn toàn không hiểu.
Nhưng anh không bận tâm, ngón tay nhẹ nhàng vén lọn tóc trên má cô, khẽ đáp: “Ừ.”
An Văn bĩu môi, chậm rãi giơ ngón tay, khó khăn lắm mới làm được một ký hiệu số “8” trước mặt anh, nhưng lại nói:
“Phải có 16 múi bụng!”
Đây còn là người sao?
Cố Tranh bật cười, bất lực đáp: “Ừ.”
Cô chu môi, ánh mắt như có chút trách móc: “Còn phải một đêm 7 lần, cái gì cũng biết làm.”
Cố Tranh: “…”
Người say rượu vẫn chưa chịu dừng, ngón tay chọc vào ngực anh, giọng còn to hơn trước:
“Còn anh? Anh chỉ một lần! Thời gian ngắn đến mức nào anh không tự biết sao? Em còn chẳng thèm để ý!”
Anh lập tức dùng tay bịt miệng cô lại.
Qua kẽ tay vẫn lọt ra vài từ: “Đàn ông già! Chán chết!”
Một lúc sau, người trong lòng lại ngủ thiếp đi.
Cố Tranh hạ cửa sổ xe, nghiến chặt quai hàm, kéo lỏng cà vạt.
Giới thiệu:
Cố Tranh, một người chính trực, phong nhã, tựa như một vị quân tử trong lịch sử, sẵn sàng tự vẫn để chứng minh sự trong sạch của mình, khiến người khác không dám vượt qua giới hạn.
Nhưng cô An từ nhỏ đã không phải là người tuân theo quy tắc.
Cô muốn phá vỡ giới hạn đó.
Lần đầu tiên An Văn say rượu, cô chặn Cố Tranh ở cửa phòng tắm, kéo áo choàng tắm của anh:
“Cố Tranh! Em muốn xem thử!”
Lần thứ hai An Văn say rượu, đầu ngón tay trắng nõn của cô chạm vào ngực anh:
“Anh chỉ có một lần!
Thời gian ngắn ngủi thế, anh không nhận ra sao?
Em còn chẳng để bụng!
Đồ ông già!
Chẳng thú vị gì cả!”
Lần thứ ba An Văn say rượu…
Sau đó, An Văn bị “trừng trị”.
Cục Cưng Của Anh Cố - Toàn Nhị
5 Chương mới cập nhật Cục Cưng Của Anh Cố - Toàn Nhị
Quảng Cáo
Danh sách chương Cục Cưng Của Anh Cố - Toàn Nhị
Chương 101
Chương 102: Dữ
Chương 103: Đau đớn
Chương 104: Em đâu có nói không đồng ý
Chương 105: Tha cho em ~
Chương 106: Không thường
Chương 107
Chương 108: Em ăn đi, kẻo tối đói
Chương 109: A Tranh, em không ngủ được
Chương 110: Đàn ông lớn tuổi cũng là đàn ông
Chương 111: Vậy thì tôi sẽ đợi đến chết
Chương 112: Nhớ em
Chương 113: Chồng ơi
Chương 114: Bị đánh cắp
Chương 115: Anh ấy không yêu tớ
Chương 116: Đáng thương
Chương 117: Chúng ta có em bé nhé
Chương 118: Mãi mãi bị giam cầm
Chương 119: Máu lạnh
Chương 120: Anh căn bản không yêu em
Chương 121: Anh phát điên rồi sao
Chương 122: Anh đã tàn nhẫn bắt nạt cô
Chương 123: Em muốn tình yêu
Chương 124: Tham lam
Chương 125: Đồ khốn
Chương 126: Đau âm ỉ
Chương 127: Đồng xu
Chương 128: Buổi tọa đàm
Chương 129: Cô có gì phải chột dạ chứ
Chương 130: Ở lại
Chương 131: Tứ Quý à, mẹ đến đây.
Chương 132: Buông bỏ
Chương 133: Thăm Tam Phong và Tứ Quý
Chương 134: Thật là quen thói rồi
Chương 135: Đồ cáo già
Chương 136: Nguy hiểm
Chương 137: Hội quán
Chương 138: Mùi hương thoang thoảng
Chương 139: Câu trả lời
Chương 140: Tôi thấy rồi
Chương 141: Chướng mắt
Chương 142: Cậu xứng không?
Chương 143: Thân bại danh liệt
Chương 144: Phá nát ván cờ (Phần 1)
Chương 145: Phá nát ván cờ (phần 2)
Chương 146: Phá nát ván cờ (phần 3)
Chương 147: Em ngủ cùng anh nhé
Chương 148: Đây chỉ mới là bắt đầu
Chương 149: Không phải em nói anh già sao
Chương 150: Kết hôn