Thể loại: Chủ công, Vườn trường, Nhẹ nhàng, 1v1, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn 33 chương
Edit + Beta: @ThienY0506
Văn án
Vì cứu Tịch Tư Ngôn, Tỉnh Miểu suýt chút nữa mất đíinh mệnh, cuộc đời của mình bị xáo trộn khi mà trí lực của bản thân lùi về mười mấy năm trước.
Một người ngốc nghếch, mang thân thể người trưởng thành, thế nhưng tư duy lại như một đứa trẻ, từ đó cậu dùng sinh mệnh yếu ớt của mình, linh hồn bị khiếm khuyết mà cậy nhờ vào Tịch Tư Ngôn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tương lai xán lạn Tịch Tư Ngôn bị một tên ngốc phá hoại, trói buộc hắn bằng gông xiềng đạo đức, giống như chó sói bị săn lùng truy đuổi, chém giết đổ máu để phản kháng, cuối cùng lại bị xé rách tàn bạo.
Chỉ có Tịch Tư Ngôn biết, con người sống nhờ vào người kia thật ra chính là hắn.
Bọn họ đều cực kỳ bất thường.
- -------------------------------
Công giả điên nuôi nhóc con, nghiện tình thương của cha x Thụ ngốc nghếch hay khóc, được chiều đến quen, cả hai đều có bệnh.
Không có hiểu lầm cưỡng ép, không có giam cầm các thứ, hai bên dần trưởng thành HE, rất ngọt, cực ngọt, tui thề đó hì hì hì
Tránh lôi: Cái tên nói lên tất cả, thật sự là Cực độ thất thường.
Không có nuôi từ bé (vô cùng đau đớn nhấn mạnh)
Thụ bị ngốc chứ không phải mất trí nhớ, sẽ không trở lại như khoảng thời gian trước, bệnh tình chỉ khá lên từng ngày chứ không khôi phục bình thường, hơn nữa cậu rất rất rất dễ rơi nước mắt. (Tui cảm thấy mình tàn ác quá đi…)
Công là “Giả điên”, cũng có thể nói là bị ép ra khía cạnh điên cuồng ấy, tuy rằng viết là thương thụ như cha nhưng không phải là tuổi tác hơn kém nhau rất nhiều, hai người đều là sinh viên, một người học chính quy một người học tiến sĩ, khác biệt chính là như vậy…
Về trí lực của thụ thì không có căn cứ hoàn toàn vào tâm lý học, nhưng tui tự thấy vẫn có logic, không cần nghiêm túc quá đâu.
Tái bút: Công chiều thụ như em bé, điểm đáng yêu là công có thể bế thụ như bé con í, bế một tay~ còn có thể ôm kiểu koala (thật sự rất an toàn), bé thụ là vợ nhưng anh í chăm như con vậy.
Nội dung viết thậm chí còn ngọt ngào hơn. Đoạn đường đã qua, dù là công hay thụ đều khá đau khổ, cha mẹ công cũng vậy.
Một câu tóm tắt: Yêu là, cùng chết, rồi lại bên nhau mà sinh.
Lập ý: Cứu rỗi lẫn nhau, dựa dẫm đối phương.