Ân Chi Dao yêu thầm anh trai cách vách đã lâu,
Cận thủy lâu đài sẽ có được trăng trước, so với những cô bé khác Ân Chi Dao có ưu thế hơn, chính là ở cách vách với anh trai ấy.
Leo tường trèo cây trở thành lẽ sống của cô, vì để nhìn thấy anh trai, cô không tiếc trả giá tất cả.
Chiều hôm ấy, Ân Chi Dao như thường lệ bò lên bờ tường hàng rào, ai dè không kịp đề phòng, bất ngờ đối diện với gương mặt khôi ngô của thiếu niên ấy.
Thiếu niên uể oải tựa vào tường rào, áo sơ mi trắng toát lên tư thái dịu dàng, nhưng lời lẽ lại suồng sã –
“Thích anh à?”
Trái tim Ân Chi Dao chợt giật thót, tựa như bí mật thầm che giấu bấy lâu bị phơi bày trước mọi người, thẹn quá hóa giận nói: “Có chó mới thích anh!”
Thiếu niên nghiêng người, Ân Chi Dao thấy anh nói vào điện thoại: “Nhóc con nhà bên nói chó mới thích anh, em là một cô bé tốt, không nên làm chó, cho nên, thật xin lỗi.”
Ân Chi Dao:???
*
Ân Chi Dao luôn biết, anh trai nhà bên sở hữu tất cả mọi thứ tốt đẹp khiến người ta phải ghen tỵ, vẻ ngoài đẹp trai, đầu óc thông minh, còn là người thừa kế của tập đoàn kỹ thuật tiếng tăm lừng lẫy cả nước.
Thiên chi kiêu tử, chính là như vậy.
Biết bao cô bé ưu tú hết lớp này đến lớp khác thổ lộ với anh. Mà cô, ngoại trừ vẻ ngoài xinh đẹp và chút tài hoa thì chỉ là một cô bé hai bàn tay trắng.
Thế nên cô mang lên lớp ngụy trang thật dày, bắt đầu giấu đi cảm xúc chân thật của mình.
Mà năm đó, Trình Vọng cự tuyệt hôn sự do gia đình sắp xếp, với lý do: “Đã có người bên ngoài rồi.”
Trình lão gia vì sự phản nghịch không nghe lời này của anh mà nổi trận lôi đình, đuổi ra khỏi nhà.
Đêm ấy trời mưa như trút, Ân Chi Dao từ thư viện trở về.
Nhìn thấy thiếu niên mà mình tâm tâm niệm niệm đội mưa lao tới, cô căng thẳng đến độ tay chân luống cuống, chỉ có thể vờ bày ra bộ dạng hung hăng: “Làm gì đấy!”
Trình Vọng tựa người vào cửa, châm một điếu thuốc: “Trong nhà bức anh kết hôn.”
Ân Chi Dao nghe thấy âm thanh trái tim mình vỡ vụn, lại càng hung hăng trừng anh: “Anh đi đi!”
Trình Vọng nở nụ cười toe toét, kề người sát đến gần cô: “Nhưng mà anh có người trong lòng rồi.”
“!”
“Cô ấy nói có chó mới thích anh, cô ấy không muốn làm chó, có lẽ anh thất tình rồi.”
Một lúc lâu sau, thiếu nữ níu góc áo, mặt đỏ bừng, mất tự nhiên kêu một tiếng – “Gâu”
Xem thêm...
Xuân Phong Lựu Hỏa
- Ngôn tình, Đô Thị
- Hoàn thành
- 1221
- Vietwriter
CUỒNG VỌNG
5 Chương mới cập nhật CUỒNG VỌNG
Quảng Cáo
Danh sách chương CUỒNG VỌNG
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45: Chương kết