Tác giả: Cổ Mặc Mặc
Tran / Editor: Al_Đơm Hoa Kết Trái
Beta: AL_Thiên Điểu
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Tiên hiệp, Tương ái tương sát, HE
Độ dài: 126
Giới thiệu
Cha mẹ Hạ Trường Sinh lấy tên này cho hắn là do cảm thấy đứa bé yếu ớt này có lẽ sẽ không sống nổi đến lúc trưởng thành.
Hạ Trường Sinh cũng có suy nghĩ như vậy.
Mãi đến khi…
Hạ Trường Sinh không chỉ kéo đến lúc trưởng thành mà còn kéo đến lúc cha mẹ hắn qua đời, dùng thể chất yếu ớt chạm vào là ngã biến thành người mẫu mực trong tu chân giới, kéo đến lúc mấy trăm môn phái đều đóng cửa, lại còn khỏe như voi.
Hạ Trường Sinh: Ta đúng là quá trâu bò.
Xuất hiện nhân tài cỡ này, Phục Hy viện, nơi tụ tập nhân tài không đứng đắn của toàn tu chân giới lập tức rèn sắt khi còn nóng, thả ngay quảng cáo chiêu sinh:
Muốn trường sinh bất lão hả? Muốn thanh xuân xinh đẹp hả? Muốn mấy chục năm đã đạt được tu hành vô thượng không? Nhanh chân đến gia nhập với bọn ta đi! Tính cách hơi quái dị? Không sao cả, chỗ bọn ta đây chẳng có ai là bình thường cả, không cần sợ.
Khi sư huynh đệ dốc sức làm quảng cáo, linh vật Hạ Trường Sinh ngồi bên cạnh chải đầu, chỉnh lại y phục, mỹ mãn bày tạo hình.
Dưới tình huống ép mua ép bán, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, Lâm Kiến bị bắt gia nhập môn phái.
Hạ Trường Sinh đánh giá thằng bé vừa gầy yếu vừa khó nhìn này, tương đối vừa ý.
Hạ Trường Sinh: Vừa khéo ta cần một tên sai vặt.
Lâm Kiến: Sư huynh, đi chết đi (cười).
Sau khi Lâm Kiến nhập môn thì phát hiện một việc, mỗi ngày đại sư huynh của bọn họ ngoại trừ trang điểm chải chuốt thì hình như chẳng làm gì hết.
Sau khi Lâm Kiến nhập môn còn phát hiện thêm một việc, ngoại hiệu của đại sư huynh nhà y có: đại sư huynh ẻo lả, đại sư huynh mỹ nhân, đại sư huynh nổi danh, đại sư huynh nóng bỏng, đại sư huynh sớm muộn gì cũng giày vò ngươi đến chết.
Sau khi Lâm Kiến nhập môn lại phát hiện thêm một việc, kỹ năng tất sát của đại sư huynh là miệng. Nhưng không phải là dùng miệng để thuyết phục ngươi mà là dùng miệng để nói ngươi đến chết.
Người đời đều cầu trường sinh mà không biết ta đã chán ngấy trường sinh từ lâu.

Cổ Mặc Mặc
- Tiên Hiệp, Đam Mỹ, Cổ Đại, Khác
- Full
- 2521
- Truyện Full
Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm
5 Chương mới cập nhật Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm
Quảng Cáo
Danh sách chương Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm
Chương 51: Mộng đẹp của hồ ly
Chương 52: Ai dám?
Chương 53: Xe rung
Chương 54: Người chơi chữ cút ra
Chương 55: Lòng chết từ khi nào
Chương 56: Hoa đăng thắp lên
Chương 57: Chuyện đã bỏ lỡ
Chương 58: Trong tháp
Chương 59: Tay
Chương 60: Cầu chân
Chương 61: Hạng người bình thường
Chương 62: Đại sư huynh
Chương 63-64: 63: Tức chết ta rồi - 64: Đông Lâm Kiệt Thạch
Chương 65: Không có ý nghĩa
Chương 66: Nhiệm vụ khó giải quyết nhất
Chương 67: Vân
Chương 68: Nhất nguyên phục thủy
Chương 69-70: 69: Tắm rửa - 70: Sợ và yêu
Chương 71: Xuất môn
Chương 72: Quỷ thành di chuyển
Chương 73: Ngươi quả nhiên là
Chương 74: Xi Chi
Chương 75: Sau khi Lâm Kiến chết
Chương 76: Chúc mừng trường sinh
Chương 77: Âm mưu
Chương 78: Mộng trong mộng
Chương 79: Sáu trăm năm và ba bốn ngày
Chương 80: Ma tu
Chương 81: Ban đêm tại núi Thương Cẩu
Chương 82: Rất nhàm chán
Chương 83: Im lặng
Chương 84: Câu chuyện trở lại chương 1 (1)
Chương 85: Câu chuyện trở lại chương 1 (2)
Chương 86: Sư phụ đần và đồ đệ đần
Chương 87: Trái tim nhen lửa (1)
Chương 88: Trái tim nhen lửa (2)
Chương 89: Vẫn không biết
Chương 90: Cứu mạng với, có biến thái
Chương 91: Dẫn đường đến thế giới
Chương 92: Cùng nhau đi
Chương 93: Quỷ thành và thành Thương Lãng Tuyền
Chương 94: Thề máu
Chương 95: Trăng sáng vẫn soi người đến (1)
Chương 96: Trăng sáng vẫn soi người đến (2)
Chương 97: Đường Trĩ ngu ngốc
Chương 98: Người giả
Chương 99: Làm lành
Chương 100: Tên đã bắn không thể thu lại
Chương 101: Muôn người chờ mong
Chương 102: Kẻ địch cả đời