Tóm tắt truyện:
Diệp Tô mười bốn tuổi làm thiếp, dựa vào khả năng diễn kịch mà hô mưa gọi gió trong gia đấu.
Chính vì khả năng diễn kịch quá tốt, nên một ngày nọ, tuy cô bị xuyên không quăng tới phim trường của ngàn năm sau nhưng vẫn có thể chinh phục trường phái thực lực, kỹ thuật diễn xuất nghiền ép các tiểu hoa đán.
Nhưng tuyệt vời nhất vẫn là việc hiện tại cô là người độc thân quang minh chính đại, các tiểu thịt tươi đang oai oái ở phía sau chờ cô yêu thương.
Có người mắng cô dựa đàn ông và tai tiếng để tiến thân, cô bèn trở tay ném một cái cúp ảnh hậu tới.
…
Khi Kỷ Hằng mua bán từ Kim Lăng trở về, hắn phát hiện thiếp thất hàng ngày không yên phận nhất của mình đột nhiên biến mất.
Nàng biến mất, những chuyện kỳ lạ lập tức xuất hiện.
Bởi vì đột nhiên, có nhiều người thấy hắn đều nói: Tại sao cứ cảm thấy, ánh sáng trên đầu ngươi, có màu xanh xanh.
Màn kịch nhỏ:
Vào một buổi sáng, sau khi diễn một phân cảnh hôn, Diệp Tô trở lại phòng hóa trang nghỉ ngơi.
Cánh tay đột nhiên bị người ta kéo một cái, đè lên trên tường.
“Lưu manh ở đâu tới… Ưm… Cút ngay!”
Người nọ ăn sạch son môi cô mới giặm, “Gọi phu quân.”