Vương Minh Khánh là bạn thanh mai trúc mã cuat tôi. Khi đi cạnh hắn thì tôi cảm giác như mình không tồn tại bởi vì tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào lão. Một chút ánh sáng cũng không chiếu đến tôi.
Mời các bạn cùng đón đọc những cảnh ngộ đau lòng của tôi thời cấp ba với lớp trưởng đại nhân - con bé Âu Dương Nhược Giai - người mà tôi ghét nhất trong lớp. Không hiểu sao, tôi rất có ác cảm với con nhỏ này. Nhất là khi nó cố tình đến gần Minh Khánh của tôi (ừm...cứ cho là của tôi đi) và hòng chia rẽ bạn bè tình thâm của chúng tôi.
Và tôi có một trợ thủ vô cùng đắc lực, luôn giúp đỡ tôi thực hiện những chiêu trò chơi xở lại Âu Dương Nhược Giai mỗi khi bị nó hãm hại. Cũng thân với tôi như hắn vậy.
Cuộc sống của An Hạ Nhiên tôi chưa bao giờ bình lặng, đặc biệt là thời cấp 3.