Giới thiệu
Phật dạy rằng đời người là nằm trong dòng chảy luân hồi, kiếp này nối tiếp kiếp khác, con người gặp nhau là bởi chữ Duyên, yêu nhau là bởi chữ Nợ từ nhiều kiếp trước. Người ta đau khổ vì yêu mà không được đáp lại, đó chính là có duyên vô phận vì nợ chưa tới.
Cô đã sống hai mươi tám năm tẻ nhạt, thương tổn vì yêu mà không hề biết rằng có một người con trai cũng đã lẳng lặng chờ đợi cô bao năm trời vì không dám bày tỏ. Hóa ra duyên đến như vậy… lặng lẽ bình dị mà cô đã bỏ qua mất.
Có phận vô duyên chớ nên ép nài. Có duyên không phận cũng chỉ như con thuyền không bến đỗ. Sống ở trên đời, cái quý nhất không phải thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc ta đang nắm giữ.
Trích đoạn:
“Bảo Bảo, con thương ai nhất?”
“Mẹ”.
“Vậy….ai yêu con nhất?”
“Mẹ”.
Anh không cam tâm bắt đầu nịnh nọt: “Bố cũng yêu con nhất”.
“Không phải”, Bảo Bảo nghiêm túc cải chính, “Bố yêu mẹ nhất!”.
Chung Tuấn Hải nghiêm mặt quay sang nhìn Tú Nghiên, “Bà xã, sao em lại dạy con như thế?”
Tôi cười khúc khích: “Em chưa bao giờ dạy con câu nói này!”
Anh nghiêng đầu tiếp tục vặn hỏi: “ Bảo Bảo, sao con biết bố yêu mẹ nhất?”.
“Mẹ lúc nào cũng chạy xung quanh con còn bố lúc nào cũng chạy xung quanh mẹ”.
Duyên kiếp trước, nợ kiếp này - Lam Tư Tư
5 Chương mới cập nhật Duyên kiếp trước, nợ kiếp này - Lam Tư Tư
Quảng Cáo
Danh sách chương Duyên kiếp trước, nợ kiếp này - Lam Tư Tư
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28