Văn án lời ít ý nhiều:
Ta vốn muốn ôm sư huynh về, cuối cùng lại ôm về... sư tôn?
Văn án dong dài:
Mặc Nhiên cảm thấy mình bái Sở Vãn Ninh làm thầy chính là sai lầm.
Sư tôn hắn thật sự rất giốn mèo, mà hắn lại như con chó ngốc rung đùi đắc ý.
Chó với mèo phải cách ly sinh sản, chó ngốc vốn cũng chẳng có ý vươn móng vuốt bộ lông xù xù của con mèo kia.
Hắn vốn cảm thấy ấy à, chó nên ở cùng với chó, ví dụ như sư huynh của hắn, xinh đẹp dịu dàng, như một con hồ ly trung khuyển đáng yêu, hai người họ ở bên nhau nhất định rất xứng đôi.
Nhưng mà chết rồi sống lại, sống hai đời, cuối cùng hắn tha về ổ, vẫn luôn là sư tôn mèo trắng mà ban đầu hắn coi thường kia.
Husky ngu tới phát cáu công x Mèo trắng ngạo kiều mạnh mẽ thụ.
---
Tình trạng bản gốc: 311 chương + Phiên ngoại (đã hoàn)
Tình trạng bản edit: Hoàn chính văn + Phiên ngoại