Beta: Thiên Di
Bà chủ vừa mới buông rèm cửa xuống, vừa ngáp vừa lười biếng duỗi eo, chuẩn bị buôn bán. Nàng còn buồn ngủ, đột nhiên nhìn đến nắng sớm sáng lạn, một người nam nhân cao lớn anh tuấn đứng ở cửa tiệm nàng, rõ ràng là khí vũ hiên dương, tư thái đĩnh bạt như tùng, đáng ra nên xứng một thanh kiếm, một thanh đao, trầm mặc đi qua phố xá quạnh quẽ, ai đều không đáp.
Nhưng nam nhân anh tuấn này, cố tình giãn mặt ra cười, bên má có lúm đồng tiền, lông mi nồng đậm lại ôn nhu.
Trong lòng hắn còn ôm một cái giỏ tre, trong giỏ không phải linh thạch linh tài, không phải sách về pháp thuật, mà là một sọt rau quả tươi mới, quả táo đỏ tươi, củ cải trắng múp, rau diếp xanh tươi, phía trên còn đọng sương sớm trong suốt.
Khuôn mặt của hắn đặc biệt tuấn lãng.
Bà chủ đang ngáp giữa chừng cứ như vậy cứng lại rồi, ngơ ngác mà nhìn cảnh tượng thiết huyết cùng nhu tình trước mắt, chớp chớp đôi mắt, nửa ngày không phục hồi lại tinh thần.
” Bà chủ?
” A, Tiên Quân muốn cái gì vậy?”
” Lấy cái này.” Mặc Nhiên cầm lấy một đôi vòng cổ tinh thạch màu đỏ nhạt. “Bán thế nào?”
” Công tử thật tinh mắt, đôi vòng cổ này chính là dùng long huyết tinh tốt nhất, do thợ thủ công Côn Luân cung tạo hình, vật liệu tạo nên tuy không quý, nhưng bản thân vòng cổ lại rất kì lạ, công tử khẳng định biết đến long huyết tinh, sẽ tùy nhiệt độ thân thể tăng cao mà chuyển hồng….”
Bà chủ nói tới đây,cười cười “Tiên Quân nếu nhìn trúng là một đôi, vậy hẳn là muốn cùng đạo lữ mỗi người một chiếc đi? Ai da, cũng không biết là cô nương nhà nào có phúc khí như vậy, có thể ở bên ngươi. Ngươi mua vòng cổ, đảm bảo không phí công, đến lúc song tu, nhìn cũng rất tình thú.”
Mặc Nhiên mua vòng cổ, vốn chỉ nghĩ đến long huyết tinh là ôn dưỡng thân thể hàn tính thượng giai lương phẩm, Sở Vãn Ninh vào đông sợ lạnh, mang dùng đuổi hàn là không thể tốt hơn.
Nhưng nghe bà chủ nói như vậy, trong lòng không khỏi rung động, nghĩ đến bộ dáng Sở Vãn Ninh ý loạn tình mê, vòng rơi trên cần cổ, chiếc vòng kia bởi vì nhiệt độ cơ thể chủ nhân quá cao mà đỏ tươi ướt át, như là hạt châu đỏ rung động trên mũi đao.
Hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng: “Lấy cái này đi, gói lại cho ta”
Vì không muốn Sở Vãn Ninh cảm thấy kì lạ, Mặc Nhiên cũng mua cho Tiết Mông, Tiết Chính Ung và Vương phu nhân mỗi người một món lễ vật, sau khi trở lại khách điếm, hắn buông các thứ đồ vật xuống, từ vạt áo lấy ra một gói giấy nhỏ bọc đôi vòng cổ long huyết tinh, giọt nước ở đầu mặt trang sức đã bởi vì nhiệt độ cơ thể hắn trở nên ửng đỏ, hắn chọn một cái giữ lại, một cái tự mình đeo lên….
Làm xong việc này, hắn sửa sang lại vạt áo để đảm bảo vòng cổ không lộ ra, sau đó mới mới cầm chiếc vòng còn lại, một lần nữa gói lại.
Hắn sờ sờ vạt áo của mình, cảm thấy bản thân tim đập đến có chút mau, như thế nào kiếp trước mọi việc hoang đường đều từng trải qua, thế nhưng hiện giờ sẽ vì giấu ở bên dưới quần áo một chút tư mật mà mã loạn binh hoảng, hắn cũng tự cảm thấy ngoài ý muốn.
“Cho ta?”
Lúc ăn cơm, Tiết Mông cầm kiếm tuệ Mặc Nhiên cho hắn, lộ ra biểu tình quỷ dị.
“Ngươi cho ta cái này làm gì? Ngươi không phải là vì sự việc ngày hôm qua, muốn nhận lỗi với ta đi?”
Nhắc tới sự việc tối hôm qua, Mặc Nhiên bởi vì không biết Sở Vãn Ninh lúc ấy tỉnh, còn rất trấn định, nửa điểm thanh sắc cũng không nhúc nhích.
Nhưng thật ra Sở Vãn Ninh có điểm chịu không nổi, cầm lấy chén trà trước mặt, cổ họng khô nóng, che dấu tâm tình mà uống vài ngụm trà lạnh, lúc này mới ổn định thần sắc hòa nhã.
Mặc Nhiên cùng Tiết Mông cười nói: ” Ai nhận lỗi với ngươi, rõ ràng là ngươi chọc ta trước, cái này là ta cảm thấy đẹp nên mới thuận tay mua cho ngươi dùng chơi thôi.”
Hắn dừng một chút, lại nói: “Hiếm lắm mới cùng nhau đến đây, nên muốn mua vài thứ. Ta cũng có mua cho sư tôn và bá phụ bá mẫu, chỉ là vài món đồ chơi nhỏ mà thôi, cũng không đáng giá bao nhiêu tiền”
“Chúng ta cũng có sao?” Vương phu nhân có vẻ rất kinh ngạc
“Của bá mẫu là hộp son phấn gỗ trầm hương, của bá mẫu là quạt xếp mặt trang sức” Mặc Nhiên nói, lấy lễ vật ra, cuối cùng đưa long huyết tinh thạch cho Sở Vãn Ninh, “Còn có cái này, là cho sư tôn”
“……Thứ gì?”
“Một món đồ trang sức.” Mặc Nhiên lòng bàn tay hơi nóng, có chút thấm mồ hôi. “Long huyết tinh thạch có thể đuổi hàn, Lâm Nghi có rất nhiều loại đá này, mua cho sư tôn để giữ ấm cơ thể.”
Sở Vãn Ninh tiếp nhận, loại đá này cũng không quý, nhưng dùng rất tốt. Y nói: “Đa tạ”
“Không có gì, sư tôn mang lên xem thử?”
Sở Vãn Ninh liếc mắt nhìn Mặc Nhiên một cái, nhưng cũng không có nhìn ra Mặc Nhiên thân mật lại tâm tư suồng sã, thật tự nhiên liền đeo vòng cổ lên. Tinh thạch màu đỏ nhạt phát ra ánh sáng rạng rỡ. Tiết Mông nhìn, không cầm lòng được mà nói:” Đẹp, cái này còn đẹp hơn cả kiếm tuệ của ta. Ngươi mua ở đâu? Ta cũng muốn đi mua một cái mang.”
Mặc Nhiên nói:”Không có, toàn bộ cửa hàng chỉ có một cái này thôi, chính ta muốn còn mua không được.”
Tiết Mông liền hoàn toàn thất vọng, cầm kiếm tuệ của mình lên xem, lại quay đầu nhìn long huyết tinh thạch trên cổ Sở Vãn Ninh, lẩm bẩm nói:”….Ta cũng không tin, dù sao thứ này Lâm Nghi có rất nhiều, chờ tới Nho Phong Môn rồi, ta đi hỏi Nam Cung Tứ một chút, hắn lại nói có rất nhiều, xếp thành núi cao….”
Mặc Nhiên không để ý tới hắn, mà là nhìn Sở Vãn Ninh, thấy Sở Vãn Ninh mang trang sức vào, không có để ở bên trong, mà là treo ở vạt áo bên ngoài, không khỏi có chút nôn nóng, nhịn không được nói:”Sư tôn, cái này không phải treo ở bên ngoài.”
“Ừm?”
“Nên đặt ở bên trong người.”Hắn nói, suy nghĩ muốn giúp Sở Vãn Ninh cất vòng cổ vào, hắn lập tức đến quá gần, khi nói chuyện hơi thở phả vào vành tai của Sở Vãn Ninh, liền bị Sở Vãn Ninh đẩy ra.
Sở Vãn Ninh rũ mắt, biểu tình nhìn thật cao lãnh, nhưng lúc này Mặc Nhiên nhìn kỹ, hắn nhìn thấy vành tai Sở Vãn Ninh hơi ửng đỏ như sắc hoa hải đường, vừa đáng thương vừa đáng yêu, làm người nhịn không được muốn đi đến đem cánh hoa run rẩy kia đặt vào miệng.
Mặc Nhiên có chút kinh ngạc, hắn suy nghĩ, Sở Vãn Ninh sẽ vì cái gì mà đỏ mặt?
Chính mình cũng không có làm ra việc gì quá phận, nếu nói là trêu đùa đeo vòng cổ giúp y, cũng không phải việc gì to tát mà ….
Cẩn thận nghĩ nghĩ, nghĩ đến câu nói vừa rồi kia.
“Nên đặt ở bên trong ngươi.”
Mặc Nhiên sửng sốt giây lát, mặt cũng đỏ lên. Nếu không phải làn da của hắn so với Sở Vãn Ninh rám nắng hơn nhiều, chỉ sợ so với Sở Vãn Ninh càng đỏ hơn.
Hắn thề vừa rồi hắn nói những lời này, thật sự không muốn một câu nói mang hai ý nghĩa….
Hắn lại chợt cảm thấy kinh ngạc, thầm nghĩ chính mình còn không có hiểu sai, Sở Vãn Ninh người một thân chính khí như vậy, như thế nào lại hiểu sai?
Mặc Nhiên cân nhắc, nghĩ trăm lần cũng không ra. Nhìn đến khuôn mặt của trầm ổn, lỗ tai trần trụi của Sở Vãn Ninh, không nói một lời mà đem mặt trang sức cất vào vạt áo, nhưng cũng không nghĩ ra được nguyên nhân.
Đêm qua chỉ cách một bức tường gỗ, làm Đạp Tiên Quân bỏ qua nhiều xuất sắc, hắn đã bỏ lỡ cảnh xuân cùng ngây ngô, còn bỏ lỡ một Sở Vãn Ninh rơi vào vũng bùn tình dục. Hắn chỉ cách một bức tường ở trên giường phát sinh sự việc, lại hoàn toàn không biết gì cả, cho nên đương nhiên hắn cũng không hiểu, giờ phút này Sở Vãn Ninh vẫn còn ở trong vũng lầy hôm qua, vì ái dục mà rung động, vì ái dục mà cảm thấy xấu hổ, vì trong lòng có ái dục mà mẫn cảm.
Bởi vì giấc mộng kia, bởi vì trong mộng giường chiếu ướt nóng, bởi vì ở điểm này không muốn bị người khác phát hiện tâm tư, y mới có thái độ khác thường, đem một câu đơn giản này hiểu sai
Sở Vãn Ninh ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cảm thấy trong lòng hơi nóng, tà hỏa ngày hôm qua vẫn chưa hoàn toàn biến mất, y vươn tay—–
Quai ấm trà lại bị Mặc Nhiên cầm.
“Uống ít một chút, trà này lạnh, tổn thương dạ dày.”
“……”Sở Vãn Ninh vẫn im lặng không lên tiếng, nhìn hắn, vẫn vươn tay ra, cho thấy chính y muốn uống trà lạnh.
“Ta đi tìm cho người một tách trà nóng”
“Không cần…..”
Nhưng Mặc Nhiên đã đi tìm chưởng quầy, một lát sau, mang một ấm trà nóng lên, rót một ly cho Sở Vãn Ninh:”Sư tôn uống cái này.”
“Đúng vậy, Ngọc Hành ngươi uống trà nóng đi, trà lạnh không tốt”
Sở Vãn Ninh không có biện pháp, chỉ đành tiếp nhận ly trà nóng hầm hập kia, thổi thổi, lại không có uống, cầm ở trong tay.
Y trong lòng đã thật nóng.
Lại hạ nhiệt trong lòng xuống, y sợ một tầng băng mỏng trong lòng cũng biến mất, đến lúc đó xuân thủy vô biên tràn ra, rốt cuộc không nhịn được nói những tâm tư xấu hổ trong lòng ra.
Vậy mặt mũi Bắc Đẩu Tiên Tôn y biết giấu vào đâu?
Đoàn người ăn cơm xong, chuẩn bị rời khỏi cửa hàng, bên ngoài tiến vào một đám người.
Nguời cầm đầu đám người này khoác áo choàng màu lam nhạt che đi khuôn mặt, nhìn có vẻ không nổi bật, ở trong đám người cũng sẽ không bị chú ý tới, nhưng hắn nhìn thấy Tiết Chính Ung, lại chủ động đi tới, quy quy củ củ hành lễ.
“Chào Tiết bá phụ”
“Ngươi là…..”
Người nọ liền bỏ mũ áo choàng xuống, Tiết Mông thấy, “A” một tiếng, lùi về phía sau một bước, Tiết Chính Ung lại cười:”Ai nha, đây không phải là Mai Hàm Tuyết sao?”
Mai Hàm Tuyết ngẩng mặt, hắn sinh ra mũi cao, mi cốt rõ ràng, con ngươi thâm thúy, có một loại anh đĩnh tuấn mỹ rõ ràng khác biệt với mọi người. Hơn nữa người này có làn da rất đẹp, cho dù trong phòng tối tăm, vẫn tỏa ra hoa quang nhàn nhạt, có lẽ là vì từ nhỏ đã ở Côn Luân tuyết địa vô cùng lạnh lẽo mà lớn lên, nên có vẻ vừa trong sáng, vừa cao ngạo.
Nói tóm lại, nhìn khí chất của hắn, không ai tin tưởng hắn chính là người phong lưu hoa danh khắp thiên hạ Mai Hàm Tuyết.
“Trong cung có việc, tại hạ hôm nay mới đến Lâm Nghi, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp gỡ Tiết bá phụ.” Mai Hàm Tuyết lớn lên quá lạnh, tuy rằng hắn khách khí mà cười cười, ánh mắt lại thanh thanh đạm đạm, khiêm nhường lại mang theo khí lạnh:”Tiểu chất liền hướng bá phụ bá mẫu vấn an.”
“Rất tốt, rất tốt, nếu Mông nhi cũng lễ phép như ngươi thì tốt rồi.”
Vậy mà Tiết Mông nghe xong những lời này, lại không cao hứng, hắn ở phía sau dùng ánh mắt hướng Mai Hàm Tuyết phóng ra tiểu độc tiễn, một cây lại một cây mà càng hung dữ.
Hắn nghĩ thầm, tên Mai Hàm Tuyết này! Ngươi trước một mặt, sau lưng một mặt! Rõ ràng là đồ lưu manh nam nữ đều ăn, lúc trước ở chốn đào nguyên còn sờ eo hắn, hiện giờ đứng ở trước mặt tiền bối, lại nghiêm trang đoạn tình tuyệt dục dường như là cao tăng đắc đạo, tên này diễn cũng thật tốt!
Mai Hàm Tuyết lại không nhìn đến người bạn chơi cùng thuở nhỏ, chỉ cụp mi rũ mắt, liền khép mở môi không lớn, cực kỳ quy củ:”Bá phụ nói đùa, Tiết công tử thiên chi kiêu tử, là người đứng đầu linh sơn đại hội, tự nhiên hắn có chỗ hơn người.”
“Đúng vậy, cha, tên này chính là người bại dưới tay ta——“
“Mông nhi……” Vương phu nhân rất xấu hổ, duỗi tay kéo Tiết Mông, tên phượng hoàng con này cuối cùng mới rầm rì không hé răng, nhưng trong lỗ mũi vẫn phát hỏa.
Mai Hàm Tuyết nói:”Bá phụ là muốn khởi hành đi Nho Phong Môn sao?
“Thời điểm cũng không sai biệt lắm, đi qua sớm một chút cũng không sao, dù sao Nam Cung Liễu không lầm nhất chính là phòng, hắn không phải nói trước sau hôn lễ một tháng, Nho Phong Môn chính là cả một tòa tiên thành để khách khứa đặt chân sao?”Tiết Chính Ung cười nói:”Chúng ta hãy đi trước nhìn xem, cũng làm cho nhóm vãn bối tiếp xúc nhiều chút.”
Nói nhìn Tiết Mông liếc mắt một cái, ngụ ý là để cho Tiết Mông tìm kiếm bạn đời.
Tiết Mông:”……….”
“Hàm Tuyết không trực tiếp đi Nho Phong Môn sao?”
“Cung chủ có ít việc, muốn mua không ít linh thạch trờ về, cho nên ta trước tiên ở lại đại thành phụ cận một vài ngày, chờ trước đại hôn một ngày mới đi, vẫn tới kịp.”
Tiết Mông nhỏ giọng thầm nói:”Ngươi rõ ràng là sợ đi qua sớm, những cô nương danh môn chính phái bị ngươi phụ bạc đuổi đánh ngươi, đem ngươi đánh thành chó.”
Mặc Nhiên thính tai, cười nói:”Manh manh ngươi nói cái gì? Cái gì chó?”
“…….”
Tiết Mông hừ một tiếng, ôm cánh tay nói:”Không có gì, ta chỉ niệm tâm pháp mà thôi.”
“Haha, ngươi niệm sợ là chiết mai tâm pháp.”
“Ngươi lại nói bậy.”
Mai Hàm Tuyết nghe bọn hắn ngươi một câu ta một câu, nhìn bọn họ liếc mắt một cái, Tiết Mông liền trừng mắt nhìn hắn, bỗng nhiên hơi giật mình—–
Hắn cảm thấy có điểm không thích hợp, tên Mai Hàm Tuyết này hơi kì lạ, rõ ràng lần trước nhìn thấy hắn ở chốn đào nguyên, tên này sóng mắt là phiếm đào hoa, cặp mắt kia, phảng phất mọi lúc đều là đang cười.
Nhưng người trước mắt này, đừng nói là sóng mắt đào hoa, một tí gợn sóng cũng không có, toàn bộ đều là lạnh lẽo, tinh tế, cấm dục, đôi mắt này, phảng phất như không bao giờ cười.
Tiết Mông chớp chớp mắt, đần ra một lúc, nghĩ đến khi thiên nứt chi chiến Mai Hàm Tuyết dẫn đệ tử Đạp Tuyết cung đến hỗ trợ, trước mặt mọi người, cũng là giả bộ nghiêm trang, không khỏi tức giận giận dữ. Tên này như có thể diễn như vậy sao? Như thế nào liền như một người khác? Thật là mặt người dạ thú! Văn nhã bại hoại!
“Này, Mông nhi, ngươi đi đâu vậy?”
“Trong phòng quá chán! Ta đi ra ngoài chờ các ngươi, đợi các ngươi nói chuyện xong ra ngoài!” Tiết Mông nói, bước đi tới cửa, vén rèm cửa lên, tức giận tận trời mà đi ra ngoài, thiên chi kiêu tử này thật sự là ủy khuất lớn.
Hắn liền buồn bực, mọi người nói chuyện, như thế nào trừ bỏ hắn, hắn không nhìn ra hay sao?
Tức giận!
Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua nhớ rõ không có lên xe, nửa giờ sau xóa bài Weibo ~
Vây cổ Eddie: Thịt mum múp đại ma vương
Hôm nay vây cổ có: “Cầm đảo mười bốn” sư tôn thái thái nghiêng người, rũ mắt chăm chú nhìn góc độ chọc người nhất này~~ vui vẻ xoay vòng vòng ~ hahaha, đánh ôn nhu mỹ lệ, như là sắp viết đến một ít chuyện xưa khi sư tôn còn là thiếu niên ~~ cảm ơn thái thái!
“94 không 7” Tống Thu Đồng tỷ tỷ thái thái, xinh đẹp yêu diễm ngao ngao ngao ~ Tống tỷ tỷ ở trợ công tiểu tỷ tỷ thượng tuyến lúc sau chịu khổ vứt bỏ vô tình, rốt cuộc có tiểu khả ái vẽ lại nàng, Tống tỷ tỷ vui mừng chảy nước mắt, cảm ơn thái thái ~
“Lạc nguyệt phong đỏ”cẩu tử thái thái x sư tôn, là nghênh một đoạn cốt truyện xuân hoa, thái thái còn chính mình viết thơ, mới sáng sớm mà bổ ta một đao,ngao ~ hằng ngày bị bổ đao lòng ta đau quá, ha ha ha ~ cảm ơn thái thái ~
“Tiều mộc” thái thái cẩu tử x sư tôn bản tô màu, tô xong so với không tô màu càng ngược hơn, ngược đến ta đau đầu, hết thảy đều không nói trúng, bưng kín chính trái tim mình QAQ cảm ơn thái thái ~
“Lăng biết tịch L” thái thái miêu hóa bản sư tôn, tưởng tượng sờ lông sư tôn, cho dù miêu hóa sư tôn vẫn uy vũ anh tuấn như vậy, thật là rất muốn làm người sờ sờ ôm một cái nâng lên cao, nhưng lại sợ bị cào ~ họa thật tốt ~ cảm ơn thái thái ~
“Hai mươi bốn quỷ” thái thái tổ bốn người sư đồ, Sư Muội đánh đẹp, sư tôn cũng đánh đẹp, cẩu tử ngoài miệng bị che một cái tình yêu hảo manh ha ha ha ~~ có điểm tò mò vì sao mặt khác ba người là sắc điệu màu cam, cẩu tử là màu xanh lục, thái thái, ngươi có phải hay không tưởng lục cẩu tử! Ha ha ha ~ Giải Giải thái thái ~
Tiết manh manh: Mai Hàm Tuyết, ngươi vì cái gì tinh phân?
Mai Hàm Tuyết: Ngươi đoán, đoán trúng có thưởng.
Tiết manh manh: Khen thưởng cái gì?
Mai Hàm Tuyết: thẻ hội viên vip hoàng kim Tần Hoài thanh lâu, bên trong tiểu tỷ tỷ mười tám ban võ nghệ mọi thứ tinh thông, bảo đảm làm ngươi ra tới lúc sau kiêu căng ngạo mạn, tin tưởng tăng gấp bội, từ đây đường ca ngươi ngẩng đầu làm người.
Tiết manh manh:…… Ngươi tm là lão / bảo đi = =
Hôm nay thay đổi người tới nói cảm ơn đi ~
Tiết manh manh: Cảm ơn “Sương mù xem đao” “Thiệp xuyên” ném mạnh hoả tiễn, “Cha ngươi tại đây” “Phi sương” “Diệp Thập Tam” “Tội phạt tới hạn” “Yêm bất tử cá” “Miêu triết triết” “Lê hoa bạch 篖 khó” “Nhiễm nhiễm nha” “Milana” “Chuỗi ngọc hoa” địa lôi x3 “Hoa từ khanh” “???” Địa lôi x2 “Đánh số 7483” “Zz lạnh sinh” “Thỏ thu tử” “Hàn sơn” “Nguyên 1998” “Bùi phỉ” “27240656” “Trang Chu tiểu thiên sứ” ném mạnh địa lôi ~
Mai Hàm Tuyết: Cảm ơn “” ( 23:24:16 tưới một lọ dinh dưỡng dịch tiểu đáng thương bị trừu rớt id, Giải Giải ngươi ~ moah moah ~) “Trang Chu tiểu thiên sứ”, “27240656”, “Thiên sát cô tinh”, “An chi quân”, “chenlin”, “Thanh từ”, “Nhiệt du tôm”, “Biết hay không nhớ không”, “Dawn”, “Koala xã hội không tưởng”, “Ta là ai nha”, “Shadight điệp ảnh tứ”, “Xà phòng quái”, “Là huyễn lam a”, “Hoa từ khanh”, “Sở Vãn Ninh sủi cảo”, “Tội lam say lam tội”, “Đình các dưới ánh trăng”, “Nhẹ nhàng”, “ quần áo Mặc Nhiên ”, “Milana”, “Haney-Z”, “Cầu cầu”, “Lê hoa bạch 篖 khó”, “Yêm bất tử cá”, “Ba ngàn mộng”, “Tiết thành mỹ môn hạ tiểu tẩu thi”, “Sóc gian linh”, “Đem Mặc Nhiên ba điều chân tiếp trở về”, “Ứ bảy”, “Tả tả gia đại ca cao”, “Sương mù xem đao”, “Kinh trập đáng yêu nhất”, “Khuynh loạn”, “Thái cư thành ngươi như vậy đáng yêu ngươi lão công ta biết không”, “Dawn”, tưới dinh dưỡng dịch ~
Hằng ngày cảm tạ truy văn tiểu đồng bọn ~