Nghe nói chuỗi hạt ấy có được chính là do người trong lòng đã từng bước quỳ gối, cầu xin nơi cửa Phật cho anh.
Từng có một cô ảnh hậu vô tình chạm phải chuỗi hạt, ngay ngày hôm sau đã bị cấm sóng, xoá sạch hình ảnh chẳng còn tung tích.
Trong bữa tiệc hôm ấy, tôi bất cẩn làm đổ rượu lên cổ tay Tần Tự.
Tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh thay tôi.
Lại chẳng ngờ được rằng, anh chỉ rút một tờ khăn giấy rồi nhẹ nhàng lau sạch, thờ ơ bảo: “Không sao, tiếp tục đi.”
Đêm đó, Tần Tự được như mong muốn, đeo một chiếc chuông nhỏ lên mắt cá chân tôi.
Tiếng chuông lanh lảnh trắng đêm chẳng ngừng...