Khánh Hi Kỷ Sự mang đậm phong cách cổ xưa, nơi hoàng cung nguy nga tráng lệ, cũng khắc khoải vô số nỗi niềm, của những người đang và phải tranh đấu.
Một thiếu niên thay đổi tên mình, mang áo xanh, dù là bóng dáng mờ mịt, cũng khiến người khác nhìn thấy không thể quên được.
Gió mây biến ảo, kẻ trung hiền bị diệt cả nhà. Hắn niết bàn sống lại ở cõi a tì địa ngục nhưng cam chịu làm nô tài ti tiện chốn thâm cung để con của kẻ thù sai bảo, chỉ mong tự tay loại bỏ đất phiên, dẹp loạn biên cương, hoàn thành chí lớn của cha.
Máu và nước mắt đầy vạt áo song mặt không đổi sắc, hắn thâu tóm anh tài, thu nạp thuộc hạ cũ ở trong ngoài cung đình, khắp trời nam đất bắc tung hoành ngang dọc để lúc kiếm sắc ra khỏi vỏ sẽ trảm kẻ gian tà, rửa sạch tủi nhục hận thù.
Hung Nô đến xâm phạm, đất phiên mưu phản, bốn phía loạn lạc, dưới hàng ngàn hàng vạn âm mưu, tương lai cõi Trung Nguyên khó mà lường được. Song đối với hắn lại là cơ hội tốt duy nhất lóe lên trong nháy mắt rồi biến mất…