Văn án
Lúc hắn còn nghèo túng, chỉ là một thiếu niên không có gì trong tay, ta vẫn luôn bên cạnh hắn.
Ta cùng hắn vượt qua những lúc gian truân, cùng hắn trải qua khốn khó, nguy hiểm...
Sau đó, hắn thành một người trên vạn người, trong tay hắn là quyền lực khuynh đảo thiên hạ.
Nhưng hắn lấy thứ muội của ta, để nàng ta thành bình thê, còn ta, chờ ta là cái chết, mà gia đình ta lại bị hắn tịch thu hết thảy...
Sống lại một lần nữa, ta nhìn bóng lưng suy sụp của hắn, hối hận đến mức run rẩy, liền đốt cháy hôn thư của mình với hắn.
Ta chúc hắn lên như diều gặp gió, tiền đồ vạn dặm.
Tiền đồ vạn dặm, không có ta.