Editor: Đường Thất Công Tử
Số chương: 107
Convert: ngocquynh520
Vốn là một tác giả sáng giả truyện nhưng nay lại bị dồn ép xuyên vào chính tác phẩm của mình, mà lại trở thành sư phụ của nhân vật phản diện ở tương lai, Vì ngăn cản đồ đệ đang điên cuồng quét sạch nhân vật chính trên con đường thù hận, đi thẳng vào con đường hắc hóa.
Tin phải nắm chắc dạy dỗ con nít từ từ, tác giả đau khổ dồn ép quyết định phải làm một người sư phụ tốt tận chức tận trách.
Nuôi đồ đệ thành một người hiền lành, ngay thẳng, có tính chính trực, có tam quan(*), có trình độ tối thiểu thứ ba, có tuổi trẻ.
(*) Tam Quan: Nó mang nghĩ là ba cách nhìn của Phật giáo gồm có "hữu quan", "không quan" và "trung quan", thể hiện cái sắc (giả), cái không (Vô thường) và trung dung của cả hai. Giải thích thứ hai là tam quan là cửa của Tam bảo.
Giáo huấn từ bé chống cháy chống trộm chống tư tưởng nhân vật chính.
Tác giả đau khổ, dồn ép tự nhận làm rất tốt.
Nhưng mà ai có thể nói cho hắn biết, cái đầu tròn xù lông đang đè trên người hắn là chuyện gì vậy?
Một câu nói giới thiệu ngắn gọn:
Đây là một lộ trình chuyện xưa vui vẻ: sư phụ ngây ngô đáng yêu chuyển kiếp mang theo một đồ đệ phúc hắc trùng sinh lưu lạc tu chân giới.
Đây cũng là lộ trình chuyện xưa: Một người chăm chỉ nuôi củ cải lại bị củ cải đẩy ngã đau khổ.
Thể loại:
1. Chuyển kiếp vs Trùng sinh.
2. Vật hi sinh vs Nhân vật phản diện.
3. Thầy trò, nuôi thành, thời đại, chủ thụ.
4. Không được tự nhiên phúc hắc đồ đệ công vs ngốc manh nhị hóa sư phụ thụ.
5, HE, 1 vs 1, ít ngược, tình hữu độc chung, luồng ấm áp.
6. Luyện Khí, Trúc Cơ, Ích cốc, Kết Đan, Nguyên Anh, Động Huyền, Đại Thừa; Thiên Tiên, Kim Tiên, Tiên thật, đến.