Để trả thù nên dù ta và hắn đã thành thân được ba năm nhưng hắn chưa bao giờ chạm vào ta.
Sau đó hắn không chỉ cứ thế nhìn phụ thân và huynh trưởng ta hy sinh trên chiến trường, mà còn không cho ta để tang họ.
Hắn nói đây chính là sự trừng phạt.
Vì vậy, sau khi được sống lại lần nữa, ta đã quỳ gối trước cửa cung, tay cầm thánh chỉ, liên tục quỳ lạy, kiên quyết xin được hủy bỏ hôn ước.
Nhưng hắn lại hỏi ta với đôi mắt đỏ hoe: “Nguyên Nguyên, nàng trở về rồi?”