Cả phủ chìm trong sắc trắng tang tóc, chỉ có ả ta là phấn son lòe loẹt, váy áo hồng tươi.
Tỷ tỷ nhìn ả với ánh mắt sắc lẹm, dọa cho ả ta sợ hãi rúc sau lưng phụ thân, nước mắt lưng tròng, ra vẻ đáng thương vô cùng.
Phụ thân nắm lấy tay ả, giọng điệu cưng chiều: "Đừng sợ, đây là tỷ tỷ con, sau này đây chính là nhà con, đợi thêm một thời gian nữa, cha sẽ đón cả nương con đến đây."
Đứng bên cạnh, ta nhìn mà thầm cười khẩy.
Hai người này, sao mà dám thế chứ?
Tỷ tỷ ta là người trọng sinh đấy!