Tên nam chủ thanh lãnh, cấm dục, không nhiễm bụi trần, vì sao lại nhìn chằm chằm nàng như lang như sói thế kia?
Lâm Thu: Uy! Nam chủ, tỉnh tỉnh lại! Ta là thê tử nữ phụ độc ác lót đường, không phải nữ chủ của ngươi đâu!
Nam chủ: Là nàng.
Lâm Thu:……??!!
Sau này.
Lâm Thu: Nam chủ, tỉnh tỉnh lại! Hãm hại nữ chủ là chuyện của nữ phụ ác độc ta, không phải của ngươi đâu!
Lâm Thu: Nam chủ, tỉnh tỉnh lại! Ngươi giết sạch hết đám người đó làm sao ta châm ngòi ly gián được?!
Lâm Thu: Nam chủ, tỉnh tỉnh lại! Ngươi là thủ lĩnh chính đạo, không phải BOSS! Không phải BOSS! Không phải BOSS!
Cho nên cái truyện này còn có thể gọi là 《 giành đường vai ác, vai ác không có đường đi.