Bạn đang đọc truyện Nam Tấn Thất Hoàng Tử của tác giả Bắc Duy. Năm Cảnh Bình thứ bảy, một ngày mùa đông, không khí rét lạnh tới mức cảm giác từ trong xương cốt đều thấy đau buốt.
Từng cơn gió thổi qua, mang theo bông tuyết đang rơi không ngừng kia vượt qua tường vây, lãnh đạm hắt vào lãnh cung.
Lãnh cung Tây Uyển đơn sơ, có những gốc mai đã lụi tàn, tối qua bị trận tuyết lớn thổi quất vào, hoa rơi đầy đất.
Thế nhưng một bông hoa mai vẫn kiên cường bám trụ trên thân, lung lay trong gió, cố gắng mở ra những cánh hoa mong manh...
Một người mang y phục cung nữ, trong vòng tay là một em bé mới sinh, đứng dưới cây mai kia, thầm thì nói: "Như Tuyết, ta chắc chắn sẽ làm nàng sống sót, hãy sống tốt thay phần ta"
Cung nữ nhìn trong rét lạnh, hài tử có khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến đỏ bừng, lộ ra tươi cười, nước mắt theo hai má rơi trên mặt hài tử.
Tuyết chiếu sáng dung nhan nữ tử, những vết sẹo trải rộng ngoằn nghèo trên mặt, nhìn thấy mà giật mình.