Trong cuộc tình này thì khởi điểm nơi hai người gặp nhau lại trong chính giấc mộng của nhau nhưng đó là ác mộng.
Mỗi khi nhắm mắt, Vũ Tâm luôn lạc mình trong ác mộng.
Mơ mơ ảo ảo lại giống như thực, vũng vẫy trong đám bùn ký ức mãi không thoát được. Cho đến một ngày...
Mỗi khi nhắm mắt, Đình Huấn luôn lạc mình trong ác mộng.
Bàn tay nắm chặt, cố giữ một bóng hình đừng tan biến nhưng mộng ảo như gai nhọn, buông tay xa rời mãi. Cho đến một ngày...
Vô tình gặp lại.
Một mùi hương như có như không lần nữa xâm chiếm trái tim, nắm chặt linh hồn. Chính là mùi hương đó, luôn quẩn quanh không dứt trong mỗi giấc mộng dài.
Vũ Tâm: "Tại sao lại là anh? Tại sao người đó lại là anh?"
Đình Huấn: "Buông tay ư? Không đâu... để giữ được em, dù phải bán linh hồn cho ác quỷ, tôi cũng nguyện ý."