Tác giả: Khương La Bặc (姜萝卜)
Văn án
Tôi chỉ là một minh tinh quèn, độ nổi tiếng không cao, thường gọi là tuyến 18 không mấy ai biết đến.
Hôm ấy có một trận động đất mà tôi lại đang ăn lẩu, trong lúc quýnh quáng thoát thân, trên tay vẫn cầm cái chén đựng mấy viên thả vào nồi lẩu, mà xui xẻo là còn bị người khác nhận ra mình là nghệ sĩ…
Trong ngày hôm đó đã lên xu hướng tìm kiếm.
Mười năm quay phim không ai hay, ăn lẩu một hôm cả nước biết, đúng là nghiệp chướng!
[Kinh! Đỉnh cao ăn hàng, lúc động đất cũng không bỏ nồi lẩu.]
[Ngôi sao nữ họ Tang nào đó gặp động đất vừa chạy vừa ăn lẩu, hỏi nguyên nhân: Lẩu chính là mạng của tôi.]
Chỉ thế này, tôi đã nổi tiếng.