Thể loại: Cường cường, ngọt văn, vườn trường, nhẹ nhàng, niên thượng (chênh nhau 6 tuổi), HE
Nhân vật chính: Bách Ngưng, Lý Đề Âm (Nữ giáo sư khoa triết học xem nhẹ sống chết x nữ minh tinh kiêm viên trưởng nghĩa trang siêu cấp làm trời làm đất)
Tóm tắt một câu: Ý nghĩa của cuộc sống nằm ở việc phát triển sinh mệnh.
Lập ý: Trong thế giới cô độc này, nguyện ta và người có thể sưởi ấm cho nhau.
Văn án
[Góc nhìn số 1]
Là vị giáo sư trẻ nhất trường đại học B, Bách Ngưng ở độ tuổi 33 dù sự nghiệp ổn định nhưng cũng không tránh khỏi việc cha mẹ mình cũng như bao bậc phụ huynh khác, lo lắng về vấn đề yêu đương, kết hôn của cô…Bách Ngưng lại luôn giữ tình trạng độc thân từ trong bụng mẹ cho tới hiện giờ, thành công khiến cha mẹ gấp gáp, lo tới sốt vó.
Họ hàng thân thích: "Tiểu Ngưng nhà mấy người á, vẻ ngoài thì xinh đẹp, công việc cũng đủ thể diện, sao lại không tìm được đối tượng chứ? Hay là xem thử cháu trai nhà tôi đi?"
"Có phải thích người nhỏ tuổi hơn không? Chênh lệch mười tuổi được không? Cháu trai nhà tôi sắp tốt nghiệp đại học rồi."
"Có phải Tiểu Ngưng thích con gái không? Đứa cháu gái của cậu hai bên nhà mẹ của ông cậu họ nhà tôi là một cô gái xinh như hoa như ngọc đó. Quan trọng là vẫn còn đang độc thân! Hơn nữa thích lại thích con gái đó! Đã hẹn hò với mấy cô gái rồi!"
Bách Ngưng từ chối một cách lịch sự: "Con rất tán đồng với một câu nói của Pascal: Chúng ta không thể nào thật sự yêu một người. Tình yêu mãi mãi chỉ là thuộc tính của con người."
Họ hàng thân thích chấn động: "??? Ý của con bé là, nó muốn làm quả phụ suốt đời à?"
Baba mạnh khỏe, họ hàng đông đúc, cả nhà vui mừng.
Hôm sinh nhật ba mươi ba tuổi, Bách Ngưng mua cho bản thân một miếng đất chôn cất tặng cho mình.
Gây nên từng đợt phong ba trong họ hàng.
Cô ba: "Đứa con gái này của anh hai chúng ta từ nhỏ đã thông minh rồi, nhưng mà cái tư tưởng này, từ nhỏ cũng đã đi trước thời đại rồi."
Đứa con trai mười bảy tuổi của anh hai Bách Ngưng: "Cái gì? Cô nhỏ của con thật sự mua một miếng đất chôn cất cho bản thân à? Cô trâu bò thật! Con thích cô ấy quá đi!
Người cha già sáu mươi tuổi của Bách Ngưng giận đến phát run: "Đứa con gái bất hiếu! Có phải con cũng định mua cho chúng ta một miếng luôn không?"
Bách Ngưng đẩy mắt kính, gương mặt nghiêm túc, nói: "Từ trước đến giờ con vẫn luôn ghi nhớ một câu nói của Plato: Suốt cuộc đời của nhà triết học luôn chuẩn bị cho cái chết của chính mình."
[Góc nhìn thứ 2]
Lý Đề Âm là một trong những hoa đán xinh đẹp của giới giải trí. Người hâm mộ không biết rằng nàng còn có một thân phận khác - viên trưởng khu nghĩa trang hiện đại hóa lớn và đặc sắc nhất trong nước.
Có mấy nghìn mẫu lâm viên đất chôn cất xa hoa, biệt thự VIP sau khi qua đời.
Nàng có một đứa em trai, học khoa triết học ở Bắc Đại.
Cho đến một ngày, ngày mà cái đứa em trai yêu dấu ngu ngốc của nàng được hai mươi hai tuổi, đã tặng cho bản thân một miếng đất chôn cất.
Lý Đề Âm giật mình: "Em trai của chị, em mắc bệnh nan y à?"
Thế là, sau một phen tra hỏi, mới biết được hóa ra khoa triết học của Bắc Đại lại có một nữ giáo sư thiếu thông minh như vậy. Thế là, vì để cứu vớt giá trị quan và nhân sinh quan của em trai mình, Lý Đề Âm quyết định đi "giáo dục một phen" người phụ nữ khiếm khuyết tâm lí này.
Cho đến sau này.
Lý Đề Âm: "Bà đây từ chối miếng đất chôn cất rồi. Sau này chúng ta thiêu chung với nhau đi, sau đó rải tro xuống gốc cây xem như làm phân bón vậy á. Con người mà, dù sao cũng nên báo đáp xã hội một chút!"
Bách Ngưng ngoan ngoãn gật đầu: "Được đó, vợ."