Cha mẹ anh cũng không rõ cơ sự thế nào, chỉ là con cái lớn, tự khắc có suy nghĩ của mình.
Anh nhanh chóng hoàn tất thủ tục, mua vé xe, một mình trở về ngôi nhà cũ ở dưới quê.
Nhà cũ vốn treo một bức tranh theo phong cách hội họa truyền thống do anh vẽ hồi nhỏ, trong tranh là một vị công tử như ngọc tay ôm quyển sách.
Lý Kinh Trọc trở về nhà, phát hiện ra bức tranh kia không còn nữa.
Anh vốn không quá để ý, nhưng đêm nọ đang đọc sách thì đột nhiên cúp điện, có một người con trai tóc dài gõ cửa nhà anh mượn nến thắp...
Thanh niên tiến đến bên cửa sổ, Lý Kinh Trọc mới nhận ra người này giống hệt vị công tử anh từng vẽ trong tranh.