Nghiêm Thịnh Duệ là tướng quân duy nhất có phong hào thân vương ở Thanh Triều, trong một lần ra ngoài làm nhiệm vụ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một nam nhân tốt uy vũ lại hóa thân thành thê nô, hoàng thất đều bó tay thở dài, nhưng huấn luyện thê nô đâu chỉ một ngày là luyện thành, độc phi của hắn y độc vô song, ai ăn gan hùm mật gấu mà đụng vào hắn, không muốn sống nữa sao?
"Cái gì? Ba mươi văn, ngươi đang ăn cướp à, đồ vật của ngươi đáng giá vậy sao?"
Vào một ngày ấy, tháng ấy, năm ấy, Lăng Kính Hiên mang theo hai tiểu bánh bao đi chợ mua đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, tiểu bánh bao năm tuổi vừa nghe đến giá cả, nháy mắt đã nghẹn đỏ cả mặt, hai tay gắt gao nắm chặt lấy túi tiền cũ nát, Lăng Kính Hiên nhìn mà khóc không ra nước mắt, nhi tử à! Chúng ta kiếm tiền mà không sài, không lẽ cứ thế mà đem đi để dành hết sao!
Cuối cùng của cuối cùng, bọn họ vất vả lắm mới kiếm được hai lượng bạc, sau khi mua xong đồ dùng cần thiết, nhìn dáng vẻ tươi cười thỏa mãn trên gương mặt của bánh bao nhỏ nhà mình, Lăng Kính Hiên âm thầm thề, một ngày nào đó sẽ nuôi cho hai tiểu bánh bao nhỏ của hắn trở thành hai tiểu bánh bao mập mạp, trắng hồng.