Thể loại: Ngôn tình, cung đấu, cung đình hầu tước, HE
Văn án
Khương Mạn một lòng một dạ làm cá mặn, chỉ mong có thể bình yên sinh hoạt, ăn no rồi nằm, chết già trong cung, chuyện gì phải suy nghĩ nhiều, phí đầu óc, kiên quyết không quan tâm.
Vĩnh An Đế ý vị thâm trường tự nhủ, cái này sợ rằng ngươi không làm chủ được rồi.
————————————
Khương Mạn ở hậu cung đã 4 năm, còn chưa từng nhìn thấy Hoàng thượng, nàng còn mừng thầm rằng mình có thể yên ổn sống như vậy đến hết đời.
Ai ngờ ngay lúc nàng đang tận hưởng tháng ngày bình an, nhàn hạ, thì Vĩnh An đế lại đột nhiên bước chân vào Ngọc Phù uyển.
Chuyện này vốn cũng không có gì, hậu cung không thiếu tuyệt sắc giai nhân, muốn tranh sủng rất khó, muốn thất sủng cũng không phải dễ, huống hồ nàng còn không được coi là đắc sủng.
Nhưng... Người tính không bằng trời tính a!
Khương Mạn nhìn cái bụng ngày một nhô cao của mình mà khóc không ra nước mắt.
Không phải Vĩnh An đế con nối dõi gian nan sao?
Ai tới đây nói cho nàng biết, vì cớ gì nàng nhanh như vậy liền có??