Một ngày nọ, trong điện thoại của Dư Thính đột nhiên lại có thêm một cái app truyện tranh, trong thư viện truyện tranh lại chỉ có một quyển. Mà trong dòng giới thiệu về nhân vật có trong truyện ấy lại viết một cách chi tiết toàn bộ lý lịch của cô.
Trên hàng tên Dư Thính ghi rõ: [Nữ phụ phản diện, hưởng thọ 20 tuổi.]
Dư Thính 17 tuổi, mang trong mình gia tài bạc triệu nghe xong hốt cmn hoảng.
Dư Thính phát hiện muốn đọc được toàn bộ cả quyển truyện tranh thì phải mua hết các chương. Mà số điểm dùng để mua chương đó thì phải thông qua việc giúp đỡ kẻ khó mới có được.
Trong đó, nếu đối tượng được giúp đỡ càng khó khăn bao nhiêu, thì số điểm đạt được càng nhiều bấy nhiêu.
Trong này bao gồm cả vị trúc mã suốt ngày bị cô bắt nạt từ nhỏ, lại thêm cả một kẻ tình địch ngứa mắt. Giờ lại thêm cả một nhóc đáng thương Yến Từ học cùng lớp mà cô chưa từng tiếp xúc, nhưng lúc nào cô cần thì vẫn giúp đỡ.
Gia cảnh Yến Từ khó khăn, mất cả cha lẫn mẹ, tính cách đã lầm lì hướng nội lại còn là một người câm, đúng là một đứa nhóc đáng thương. Thế là Dư Thính đã coi anh là mục tiêu chính của mình.
Vì để có thể sống sót đến tận kết cục, Dư Thính không thể nào không học tập Lôi Phong làm chuyện tốt. Cô đưa ô cho anh khi trời mưa, tới trưa thì đưa cơm, thỉnh thoảng lại còn kiêm cả chức gia sư tâm lý.
Cuối cùng, cô dựa vào tên nhóc đáng thương không dễ ở cùng này mà mua được tới phần giữa của bộ truyện tranh. Những chương tiếp theo đều là những chương phải trả phí mới có thể xem được. Dư Thích mặt đỏ tới mang tai mà lật tới cuối truyện—
[Yến Từ muốn cất giấu Dư Thính đi vĩnh viễn.]
“…”
Có gì đó không đúng thì phải!
Cô trực tiếp mua hết toàn bộ đến cái kết—
[Dư Thính bị Yến Từ nhốt trong một căn phòng tối nhỏ, kết thúc bộ truyện (Cá chậu chim lồng của tổng tài hắc hóa)]
“…????”
*Nam chính không phải là người câm thật.
*Nữ chính thật sự là đại tiểu thư kiêu căng.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Bọn họ đều ghen tị tôi có tiền nhưng chết sớm.
Lập ý: Sống được lâu.