Thẩm Du Khanh năm 10 tuổi đến Thư viện, đến tuổi cập kê mới rời trường trở về nhà, năm ấy trong lòng nàng đã có người, hao hết tâm tư luôn nghĩ phải gả cho Hành Nghiêm tiên sinh hiền lành uyên bác.
Lại không nghĩ có ngày sẽ phạm sai lầm, bị bắt xuất giá đến Mạc Bắc, làm Vương phi Mạc Bắc.
Đến khi nàng viết đến bức thư mượn cớ ở nhà thứ 30, người đàn ông mặc Hồ phục kia đã ghìm cương ngựa, đuổi theo tới tận Thượng Kinh.
"Vì cái tên mọt sách kia mới không muốn theo ta?"
Một đêm nọ, nến đỏ đang cháy, ô cửa sổ ẩn hiện bóng người, người đàn ông khàn giọng thì thầm.
Thẩm Du Khanh không muốn để ý đến hắn, quay đầu trốn sang một bên.
Ngụy Nghiên đen mặt, nhéo cằm nàng, cắn răng uy hiếp, "Còn dám nhớ hắn ta, bổn vương liền băm hắn ra cho chó ăn."