Không có chuyện hậu viện lục đục, không có thiếp thất phiền nhiễu, làm tức phụ Hoàng gia, hưởng thụ đặc quyền, che chở bênh vực, nhi tử được ghi dưới danh nghĩa của nàng, kế thừa hương khói của Quận vương cũng hiểu chuyện, ngoan ngoãn, có hiếu.
Một đời bình an hỉ nhạc, mĩ mãn vô cùng, đến lúc lìa đời cũng không thấy có gì đáng để tiếc nuối, nàng thản nhiên, tự tại nhắm lại hai mắt
Vừa mở mắt, nàng trùng sinh trở về mùa hè năm mười lăm tuổi.
Vị hôn phu đính hôn từ nhỏ trở nên hiển quý buộc nàng từ hôn, cưới bạch nguyệt quang trong lòng của hắn, là đường tỷ ruột thịt của nàng.
Hắn yêu đường tỷ nàng sâu sắc, nhớ mãi không quên.
Đường Uyển thành trò cười của kinh đô.