Thể loại: Cung đình, cường cường, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Văn án
Phiêu Kị tướng quân tựa như một vị thần, một chiến thần quả cảm, anh dũng, một anh hùng mang theo vô số binh mã, mạnh mẽ đánh tan Hồ Nô, khoách trương vạn dặm đất đai, mở rộng lãnh thổ Hán Vũ,…lập biết bao công trạng, vang danh thiên hạ.
Một trận chiến là muôn vàn thây cốt, phía sau công tích huy hoàng chôn xuống muôn vàn Hung Nô, cũng là hàng ngàn huynh đệ ngã xuống. Làm một thanh kiếm sắc bén của Quân Vương, chinh phạt giết chóc qua đi, chàng đối mặt thế nào với gánh nặng như núi đó, cùng với nỗi niềm trắc ẩn chôn giấu sâu kín trong lòng?
Nàng là hậu duệ Mặc gia*, trong máu thẩm thấu hiệp nghĩa và nguyên tắc, thay nghĩa phụ giả trai tòng quân, vì đồng bào xả thân bỏ mạng, vì một lời hứa có thể vứt nghiệp biệt tình, biết rõ nhưng có thể làm vẫn cứ làm. Tầm mắt nàng vượt qua nước nhà, trừ bạo giúp yếu, Kiêm ái Phi công*, là tín niệm của nàng.
Tình chàng mãnh liệt như lửa, một khi tỏ lòng mình, chưa từng chùn bước, tình nàng sâu thẳm ý dày, một khi đã yêu, sống chết không quên. Trong tàn khốc đó, giữa chiến trường sinh mệnh như cỏ rác, đã nở ra đóa hoa đẹp nhất.
Chỉ vỏn vẹn là một mối tình duyên trong chiến hỏa ư? Hoàn toàn không chỉ có thế…
Nghe Sư tử* êm tai kể, để bạn cảm nhận được, cái gì là đức tin, cái gì là lời hứa ngàn vàng.
Giới thiệu vắn tắt: Nữ giả nam trang khuấy đảo quân doanh.(*) Tựa đề: Sĩ vì tri kỷ giả tử, nữ vì duyệt kỷ giả dung: Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ, người con gái trang điểm vì người mình thương. (trích 士為知己者死,女為悅己者容)
(*) Câu trích gốc: Tuy bách chiết nhi bất nạo, thân vạn tử nhi bất hối: trăm lần bẻ vẫn không cong, ý: kiên cường bất khuất.
(*) Mặc gia (墨家) trường phái triết học Trung Quốc cổ đại do Mặc Tử sáng lập; phát triển cùng thời với Nho Gia, Đạo Gia, Pháp gia và là một trong bốn trường phái triết học chính thời Xuân Thu Chiến Quốc, là một trong bách gia chư tử, trong thời Trung Quốc cổ đại bị cho là một chi nhánh của Đạo Gia chịu ảnh hưởng từ tư tưởng Đạo Gia, nhưng thực ra là một nhánh của Danh gia.
Đến đầu thời Hán, bởi vì tư tưởng đặc thù, cộng thêm việc Hán Vũ Đế thi hành chính sách “Trục xuất bách gia, độc tôn Nho thuật” khiến Mặc gia lọt vào chèn ép, cuối cùng diệt sạch. Truyện có bối cảnh thời Hán Vũ Đế, nam chính là Tướng quân Hoắc Khứ Bệnh.
Để hiểu thêm về nữ chính thì có thể đọc qua ở link về Mặc gia:
(*) Yêu quý lẫn nhau (Kiêm ái), phản đối các cuộc chiến tranh với mục đích xâm lược (Phi công)
(*) Tác giả lấy bút hiệu Lam Sắc Sư (蓝色狮), chữ Sư trong Sư tử, và cũng hay tự xưng là Sư tử trong cuối chương.
(*) Hán Vũ Đế: đọc thêm chi tiết về vị vua này