Bởi vì một nhát đao chắn giúp hoàng đế mà Phượng Thiển đã mất đi ký ức.
Nghe nói trước khi ký ức bị mất đi nàng chính là kẻ người gặp người khinh, ai nấy nơm nớp lo sợ. Nhưng vì sao khi tỉnh lại mọi chuyện lại diễn biến theo hướng khác?
Ngự thư phòng, thị vệ tới báo: "Bẩm hoàng thượng, nương nương đang đánh bạc trong phủ nội vụ"
"Kệ nàng đi"
"Hoàng thượng, nương nương đang nướng cá mà Vân Qúy phí yêu nhất để ăn"
"Mặc nàng đi"
“Hoàng Thượng, nương nương nói hậu cung này có Hi phi thì không nàng, cho nên tính toán rời cung ra ngoài!”
Hoàng thượng liền hất bào áo, để lại một câu: "Ném Hi phi ra khỏi cung"
Một nhìn khuynh thành, hai thấy khuynh tâm, ba đã khiến người không thể kiềm chế.
“Thiển Thiển, từ trong ra ngoài của nàng đều là của trẫm, nếu ai dám mơ ước nửa phần, trẫm liền……”
“Tên bạo quân ngươi, sao không thấy từ trong ra ngoài của ngươi đều là của một mình ta!”
Đồ không lương tâm, đế giận vì hồng nhan, lục cung giải tán, vẫn chưa tính từ trong ra ngoài đều là của một mình nàng sao?
Nhan Nhược Khuynh Thành
- Ngôn tình, Sủng, Cổ đại
- Hoàn thành
- 37904
- Vietwriter
Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
5 Chương mới cập nhật Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Quảng Cáo
Danh sách chương Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186