Bởi vì một nhát đao chắn giúp hoàng đế mà Phượng Thiển đã mất đi ký ức.
Nghe nói trước khi ký ức bị mất đi nàng chính là kẻ người gặp người khinh, ai nấy nơm nớp lo sợ. Nhưng vì sao khi tỉnh lại mọi chuyện lại diễn biến theo hướng khác?
Ngự thư phòng, thị vệ tới báo: "Bẩm hoàng thượng, nương nương đang đánh bạc trong phủ nội vụ"
"Kệ nàng đi"
"Hoàng thượng, nương nương đang nướng cá mà Vân Qúy phí yêu nhất để ăn"
"Mặc nàng đi"
“Hoàng Thượng, nương nương nói hậu cung này có Hi phi thì không nàng, cho nên tính toán rời cung ra ngoài!”
Hoàng thượng liền hất bào áo, để lại một câu: "Ném Hi phi ra khỏi cung"
Một nhìn khuynh thành, hai thấy khuynh tâm, ba đã khiến người không thể kiềm chế.
“Thiển Thiển, từ trong ra ngoài của nàng đều là của trẫm, nếu ai dám mơ ước nửa phần, trẫm liền……”
“Tên bạo quân ngươi, sao không thấy từ trong ra ngoài của ngươi đều là của một mình ta!”
Đồ không lương tâm, đế giận vì hồng nhan, lục cung giải tán, vẫn chưa tính từ trong ra ngoài đều là của một mình nàng sao?
Nhan Nhược Khuynh Thành
- Ngôn tình, Sủng, Cổ đại
- Hoàn thành
- 37904
- Vietwriter
Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
5 Chương mới cập nhật Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Quảng Cáo
Danh sách chương Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236