Tác giả: Đao Cung (刀弥)
Edit + beta: blog của quả quýt và hạt đậu
Văn án
Nhác thấy một bé mèo rất xinh ở dưới khu tôi ở, là một bé Ragdoll, nhìn một chút sau đó tôi không để ý nữa.
Ragdoll đẹp là thế, dĩ nhiên cũng đắt đỏ vô cùng, chắc chắn là ẻm trốn chủ ra ngoài chơi đây mà.
Tôi đi ngang qua mèo, thế mà ẻm lại thất tha thất thểu chạy theo tôi, một đường theo về đến tận cửa nhà.
Tôi do dự nói:
“Chị không thể mang em về nhà được, em là mèo có chủ, chị không thể nhận nuôi em được.”
“Em không có chủ nhân.”
Tôi choáng váng, là mèo vừa nói chuyện sao?