Tên trên mạng: Hào môn ẩn hôn (Cuộc hôn nhân bị che giấu trong gia đình quyền quý)
Tựa đề: “Anh đã từng tưởng tượng ra vô vàn cảnh tượng khi gặp lại em, nhưng không ngờ rằng chúng ta lại gặp nhau như thế”.
Nhân vật chính: Lệ Cảnh Trình, Vinh Thiển.
Các nhân vật khác:
Hoắc Thiếu Huyền, Mạc Hy, Thịnh Thư Lan, Lệ Cảnh Tầm, Vinh Trạch, Giang Tụng Giai, Tôn Giai Lân, Tống Quyền, Thẩm Tĩnh Mạn, Lệ Cảnh Vân, Củng Dụ, Củng Khanh, Hoắc Bang, Lý Phân Nhiên, Vinh An Thâm, Cố Tân Trúc, Hoàng Phủ Tứ Thiếu, Lâm Nam, Hà Mộ, Hạ Nhân, Chu Đình Đình, Lăng Giác, Tống Thanh Giác…
***
Có một loại tội, chính là vừa nhìn đã thấy hợp ý.
Có một loại yêu, là một chất độc vô hình, đã vào sâu trong tim là nhớ mãi không quên.
Phần giới thiệu sách xuất bản:
Có một loại đàn ông, mang một vỏ bọc cao quý bên ngoài, ở anh ta toát ra vẻ lạnh lùng mê hoặc, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Trước mặt người khác, Lệ Cảnh Trình chính là như vậy, không chê vào đâu được.
Nhưng lần đầu tiên Lệ Cảnh Trình nhìn thấy Vinh Thiển, anh liền bắt đầu đào một hố sâu cho cô.
Thật vậy sao?
Vinh Thiển cũng tò mò, chờ khi cô trượt chân rơi vào trong chiếc hố kia, cô nhìn thấy người đàn ông đang đứng ở bên cạnh, dáng dấp kiêu ngạo mang theo vẻ đắc ý.
“Em chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất, anh kéo em lên, nhưng cả đời này em phải theo anh, em muốn thứ gì anh đều cho em thứ đó. Thứ hai, tiếp tục ngồi đó, cứ ngồi ở đó đi, ngồi đến già mới thôi.”
Vinh Thiển vừa nghe, nếu cô lựa chọn phương án thứ hai, có đúng là đầu óc cô có vấn đề hay không?
Lúc Lệ Cảnh Trình đưa tay kéo cô lên, đã nói: “Vinh Thiển, em cần phải nhớ kỹ, anh sẽ làm bất cứ điều gì vì em, sau này người ở bên cạnh em là anh, anh thuộc quyền sở hữu của em.”
Nếu hỏi anh tại sao nhất định phải là cô thì đó là vì có cô đồng nghĩa có cả thế giới này.
Nếu tình yêu là do ý trời thì em hãy quay về, anh sẽ cho em một đời ấm áp.
_____________
Phần giới thiệu sách xuất bản:
Cô vốn là một vị thiên kim trong gia đình giàu có, lại bị người khác tìm cách hãm hại, đánh mất vị hôn phu, đánh mất cả gia sản.
Thời gian cô gặp khó khăn nhất, anh đưa tay ra: “Anh nói, nếu em muốn đấu với mẹ kế hay là tranh đoạt gia sản, phải biết vâng lời anh!”
Nhưng Vinh Thiển nghĩ thế nào đi chăng nữa cũng thấy không đáng tin cậy: “Anh có làm được hay không?”
“Được, nhưng…” Người đàn ông dừng lại một chút, trên mặt nở nụ cười gian trá: “Em phải thử xem!”
…
Một thời gian sống trong cuộc hôn nhân che giấu, anh cưng chiều cô lên tận trời, cố gắng đem lại mọi thứ cho cô.
Mà cô cũng là một chất độc không tên, rót vào trái tim anh, nhớ mãi không quên.
Vinh Thiển hiểu, có một loại đàn ông như chất độc, không được mê đắm.
Dù cho Lệ Cảnh Trình có là kịch độc hay không, cô vẫn cho là anh đối xử tốt với cô, bảo vệ cô, cưng chiều cô, lại chỉ có điều duy nhất là không phải vì yêu cô.
Cho dù anh nói: “Mặc kệ là em đi tới đâu, nếu em bị người khác ức hiếp, em không cần gọi điện thoại, em vẫy tay, cho anh một ánh mắt, anh sẽ đi đón em.”
Đối với Lệ Cảnh Trình, hạnh phúc lớn nhất của anh, không phải cả đời này đã bị Vinh Thiển làm thay đổi, mà là rốt cục cô cũng nguyện ý thay đổi vì anh.
…
Ba năm sau, cô đưa một cậu nhóc tới trước mặt anh, nói nó là con của anh.
Nhưng điều khiến Lệ Cảnh Trình bực bội nhất chính là: Bà xã, nhóm máu của em là B, anh cũng là nhóm máu B, là hai người mang nhóm máu B, nhưng cũng không thể sinh ra một cậu nhóc mang nhóm máu A được!
Vinh Thiển tát một cái lên gương mặt đẹp trai kia, tức giận nghiến răng: “Lệ Cảnh Trình, anh não ngắn!”
***
Cô chính là người phụ nữ khiến anh bất chấp mọi thủ đoạn để có được, cho dù đã ở bên anh nhưng cô chưa từng tự nguyện.
Ngón tay Lệ Cảnh Trình khẽ mơn trớn hình xăm trên bụng cô hỏi: "Đây là cái gì?"
"Bốn năm trước vì che giấu vết nhơ của đời này tôi đã vẽ nó lên" Vĩnh Thiển giữ lấy cánh tay anh.
Bốn năm trước?
Ánh mắt Lệ Cảnh Trình khẽ thay đổi: “Là ai?”
Lời nói của Vinh Thiển làm cho anh nhớ tới việc quên mình vào đêm cách đây mấy năm trước đó.
Cô cắn môi tràn đầy căm hận: “Bất hạnh đó đã phá hủy tình yêu đẹp nhất cuộc đời tôi, Lệ Cảnh Trình, chúng ta là do nhu cầu của hai bên nên mới ở cùng nhau, anh còn để ý quá khứ của tôi sao?”
Ánh mắt anh nhìn xuống chỗ bụng cô, anh không nghĩ tới, năm đó là do chính anh chỉ đạo, mà cô lại là nữ chính trong trò chơi này.
Mà sự thật đó, cả đời này Lệ Cảnh Trình cũng không thể để cho cô biết được.
---
Lần thứ hai gặp mặt, cô là thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có bị đưa tới.
Vinh Thiển tìm cách thoát thân, cũng không nghĩ rằng mình sớm đã là một con chim bị trói chân, bị anh túm được, cho dù cô có giãy dụa như thế nào đi chăng nữa cũng không thoát khỏi bàn tay anh.
Trong lòng cô đã có một người đàn ông khác, mà người đàn ông này độc ác không hề có tình yêu, Lệ Cảnh Trình chiếm được thân thể cô, lại muốn chiếm cả trái tim cô.
Anh cưng chiều cô, thuận theo cô….
Mà chính anh lại không biết, sau này cô gây tổn thương cho anh không chút lưu tình, đều là do mình cưng chiều cô mà ra.…………..
Đoạn ngắn:
Người đàn ông nắm chặt hai vai cô, lần đầu tiên trong cuộc đời không khống chế nổi bản thân mình như vậy.
“Vinh Thiển, anh chỉ là do yêu em, anh đã sai sao?”
Vinh Thiển kiễng chân lên, ánh mắt cùng anh nhìn thẳng, trong ánh mắt hiện lên tia sắc bén khiến anh đau nhói.
“Lệ Cảnh Trình, tôi cũng chỉ là không yêu anh, tôi cũng đã sai sao?”
********************************
Trong thế giới của tình yêu không có đúng hay sai
Sai là anh đã đoạt lấy tình yêu vốn không thuộc về anh
Thà Đừng Gặp Gỡ <Bất ngộ khuynh thành bất ngộ nhĩ>
5 Chương mới cập nhật Thà Đừng Gặp Gỡ <Bất ngộ khuynh thành bất ngộ nhĩ>
Quảng Cáo
Danh sách chương Thà Đừng Gặp Gỡ <Bất ngộ khuynh thành bất ngộ nhĩ>
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149