Phu quân của ta xem nàng như tri kỷ.
Từ thơ từ ca phú đến phong hoa tuyết nguyệt, trò chuyện cả đêm không về, hoàn toàn quên mất rằng ta vẫn đang ở nhà chờ hắn ăn cơm.
Trăng lên giữa trời, ta tỉ mỉ gói ghém hành lý, khóa chặt cửa lớn, ném chìa khóa xuống sông, phủi tay rồi rời đi.