- Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án:
Cô giáo mầm non Tống Hòa xuyên thành Tống Hà Hoa, mở mắt ra liền gặp phải cuộc chạy nạn lớn. Bây giờ trưởng bối qua đời, cô phải mang theo ba đứa em đi nhà cô ở thôn Lý gia!
Con mắt Tống Hòa đảo một vòng, liền muốn chết thêm lần nữa.
Bắt đầu là một cái chén bể, làm sao mang theo ba đứa nhỏ bốn tuổi sống sót chứ?
Tống Hòa sờ lấy bánh bao hấp đột nhiên xuất hiện trong ngực bản thân, nuốt nước miếng, xúc động muốn tự sát biến mất, cô vẫn có thể thử một lần.
——
Người người đều tán dương Tống Hòa là một người chị cả tốt, ba đứa nhóc cũng cảm thấy như vậy.
Chị gái cái gì cũng không biết, chị gái thật là đáng thương, chị gái đều là vì mình, mình phải vì chị gái phấn đấu!
Tống Hòa: Làm sao bây giờ, chị gái mỗi ngày vì nuôi các em mà thật mệt mỏi!
Thế là Đại Oa chủ xí nghiệp tương lai mỗi ngày dậy sớm chùi bồn cầu;
Tống Hòa: Oa Tắc, việc khó như rửa chén Tiểu Muội cũng biết làm sao?
Thế là Tiểu Muội là nhà khoa học tương lai không có bữa cơm nào là không rửa chén;
Tống Hòa: Trời ạ, khi còn bé chị cũng không biết quét rác lau bàn!
Thế là Mễ Bảo tương lai làm quan lớn quét rác lau bàn làm hết tất cả.
Cái gì mà Đại Oa là hậu duệ của nhà họ Tống phải chiều chuộng, Tiểu Muội là bé cưng của nhà họ Tống phải nâng niu, Mễ Bảo là dòng độc đinh của cậu phải bảo vệ tốt...
Tống Hòa đêm khuya lật xem sổ tay nuôi trẻ, nặng nề lắc đầu.