Lâm Tư Hạ là vì một người không xứng đáng mà mất đi mọi thứ , táng thân trong biển lửa . Trùng sinh lần này , cô nắm giữ số phận của mình những thứ khác suy cho cùng không đáng để tâm . Nếu yêu là một loại chấp niệm thì cũng nên buông bỏ .
Cô cho rằng vết thương có đau thế nào cũng sẽ được thời gian chữa lành, tình cảm dù có sâu nặng thế nào cũng sẽ bị thời gian hao mòn.
Nhưng chạy trời sao cho khỏi nắng , lúc bản thân buông bỏ thì người nọ lại không nỡ buông tay