(Tên gốc: Tôi là ánh trăng sáng đã chết của đại lão)
Tác giả: Tưởng Mục Đồng
Thể loại: Trùng sinh, thanh xuân vườn trường, vui vẻ, ngọt ngào, sủng, sạch, kiếp trước kiếp này.
Editor: Hàn Mai
Beta-er: Linh xù
Văn án:
Từ nhỏ đến lớn đều là Kỷ Nhiễm đè ép người khác, chờ tới lúc bước vào ngành đầu tư cô gặp phải khắc tinh lớn nhất cuộc đời mình, đó là Thẩm Chấp, không những bị anh cướp mất hạng mục mà còn liên tục bị đối phương nghiền ép.
Ai ngờ vì việc ngoài ý muốn mà cô quay trở về năm mười bảy tuổi.
Kỷ Nhiễm chưa từng nghĩ đến, nam thần Thẩm Chấp xếp hạng NO.1 trong ngành đầu tư ở thời niên thiếu lại quát tháo đánh nhau hung dữ như vậy.
Mãi tới một ngày, lúc Kỷ Nhiễm đi qua cầu thang thì thấy một đám thiếu niên mắc chứng hoang tưởng tuổi dậy thì* đứng khoác lác hưng phấn.
* chứng hoang tưởng tuổi dậy thì: gốc là bệnh trung nhị, ở VN còn có tên gọi khác là “hội chứng tuổi dậy thì” hay “hội chứng tuổi teen”.
Cô nghe được một nam sinh hưng phấn nói: “Tìm bạn gái thì phải tìm người như Kỷ Nhiễm, eo nhỏ chân dài…”
Kết quả cậu nhóc còn chưa nói xong thì Thẩm Chấp đã đạp thẳng chân tới, lạnh mặt: “Mẹ mày, mày hoang tưởng cái gì.”
Có một câu cậu còn chưa nói ra khỏi miệng, ông đây còn chưa theo đuổi được.
[đại lão* học đường mất nhân tính X một tiểu tiên nữ còn hung dữ hơn mình]
*Đại lão: một người có kiến thức, có kinh nghiệm, nổi tiếng hoặc tài giỏi trong một lĩnh vực nào đó.
Sống lại một đời, vẫn luôn tự nhận mình là kẻ thù một mất một còn và cũng là người hiểu biết Thẩm Chấp nhất, Kỷ Nhiễm chợt phát hiện, trước giờ cô chưa từng hiểu người đàn ông này.
Ví dụ như cô chưa bao giờ biết thời niên thiếu anh lại có tính tình tùy tiện như vậy.
Còn có chuyện cô cũng không biết…
Hóa ra tình đầu sâu sắc bị người trong ngành đồn đãi xôn xao là đã chết của Thẩm Chấp chính là cô.
“Thẩm Chấp, vì sao từ lúc đầu cậu đã chú ý tới tớ?”
“Người khác đều sợ tớ, sao cậu không sợ?”
Cậu không thể nói ra miệng, cậu là người tớ bằng lòng dùng cả tính mạng để đổi lấy.
#Mọi người đừng nhìn đoạn văn này vô cùng làm điệu bộ, thật ra đây là sân trường ngọt ngào, bí mất nhỏ bị thời gian che giấu, rốt cục cũng có thể thấy ánh mặt trời #
#Ví dụ như anh yêu em#
[nhắc nhở]
- Mặc dù trùng sinh nhưng không có bàn tay vàng, chỉ là câu chuyện vườn trường về một cái bánh ngọt.
- Những cái khác không thể bảo đảm, duy nhất có thể xác định là tác phẩm của tôi rất lừa người.