Thể loại: Hài Hước, Điền Văn, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Gia Đấu
Giới thiệu:
Câu chuyện kể về Hà Hưng Gia xuyên về thập niên 70, mỗi ngày phải chăm chỉ làm việc để thu thập công điểm. Kiếp trước không đếm xỉa đến động vật, kiếp này bởi vì đủ loại nguyên nhân mà hằng ngày phải nghe chúng than thở.
Chính xác là gì? À thì ra Hà Hưng Gia có năng lực đặc biệt - có thể nghe hiểu tiếng của tất cả những loài động vật. Chàng ta dựa vào tài năng thiên phú này, cuối cùng trở thành một vị bác sĩ thú y nổi tiếng.
Tình huống 1:
Ngày nọ, con trâu duy nhất trong thôn hay cùng bà con cày ruộng ngã khuỵ xuống đất, kéo mãi không chịu đứng dậy dẫn đến năng suất bị trì trệ.
Mọi người xung quanh bàn tán: “Có thể mấy ngày nay trời nắng nóng oi bức làm nó bị sốc nhiệt, nên cho nó vào nơi râm mát nghỉ ngơi cái đã.” Đại đội trưởng nghĩ hay là cứ thử xem, bèn gọi vài người đô con lực lưỡng đủ sức kéo trâu vào bóng râm tránh nắng.
Hai ba người túm tụm lại dồn hết hết sức lực ủn mông con trâu dậy, mới phát đầu tiên đột nhiên con trâu la oai oái. Hà Hưng Gia đứng ngay bên cạnh, tinh tường nghe được con trâu kia nói: “Ối giồi ôi đau chết tôi, đau chết tôi! Lũ người ngu ngốc này, không thấy chân tôi bị dằm đâm hay sao mà hết đem tôi chuyển đến chỗ này lại đến chỗ kia. Thằng nào vừa sờ mông tao đấy?! Ối giồi ôi bớ làng nước ơi có dê xồm!”
Hà Hưng Gia nhịn không được tủm tỉm cười, quay sang hỏi người bên cạnh: “Con này chắc là trâu cái hả?”
“Đúng vậy, hàng hiếm đấy. Mà có gì không?
“Không có gì.” Hà Hưng Gia vẫn giữ nguyên nụ cười, đáp.
Tình huống 2:
Hà Hưng Gia cùng Trình Nhân bị nhốt ở nhà kho lộ thiên. Thấy mấy người trong thôn đằng đằng sát khí đi đến, Hà Hưng Gia cõng Trình Nhân trèo tường thoát ra ngoài. Lúc này Trình Nhân đang hôn mê bất tỉnh, tứ chi buông thõng, cơ thể nặng trịch, rốt cuộc cả hai cùng nhau ngã nhào trên nền đất.
Hà Hưng Gia bò người dậy, không biết từ khi nào có một con chó đen to tướng đang nheo mắt nhìn hai người, nghe được chó đen nói: “Gâu gâu. Hai đứa dở người, lỗ chó không chui, bày đặt trèo tường.”
Hà Hưng Gia câm nín mặt như xịt keo.
Thuyết minh:
1. Nam chính có siêu năng lực có thể nghe hiểu tiếng động vật, nhưng không nói chuyện được với chúng, cũng không biết chỉ huy chúng.
2. Có nữ chính
3. Người ta đặt giả thiết động vật có thể giao tiếp, nên tác giả dùng nghệ thuật nhân hoá cho chúng.