Thể loại: Cung đình hầu tước, ngược luyến tình thâm, biên giới tình ca, truyền kỳ
Tình trạng bản gốc: Hoàn 107 chương
Diễn viên: Mộ Dung Nhan, Lãnh Lam Ca, Sở Hạ Đề
Phối hợp diễn: Mộ Dung Huyền, Tiêu Tử Yên, Mộ Dung Tình, Cố Hàn, Ma Da Đồng
Văn án
Muốn viết ra một câu chuyện điện ảnh trên giấy thật triền miên và lâm li
Tình cảm gút mắc, chiến tranh khốc liệt, tình đầu khó quên, người yêu dị quốc...
Nói cho cùng thì cũng chỉ là bộ dáng của thiếu niên mà thôi
Sự tình trong nhân thế có đôi khi cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi, một cái chớp mắt liền thích một thứ, dùng nhiều năm thời gian theo đuổi, nhưng đến cuối cùng vẫn như cũ chỉ là cát giữa kẽ tay, cái gì cũng không giữ được.
Chỉ cầu năm tháng bình an, dù cho đời đời không gặp.
Nhớ mang máng đêm đó, trước thanh đăng cổ Phật, Mộ Dung Nhan vụng trộm nhìn người ấy sánh vai quỳ bên cạnh cùng mình, ngửa mặt thành kính hỏi Phật, trên đời này có biện pháp nào song toàn, có thể để cho ta và nàng kết một đoạn lương duyên trong những năm tháng tươi đẹp nhất?
Thanh đăng chập chờn, Phật không nói.
Phù sinh nhược mộng, cuối cùng bỏ ra mười năm thời gian mới thấu triệt hiểu ra, không có, chung quy là không có biện pháp nào song toàn.
Vì thủ túc liền từ bỏ nàng.
Vì đế vị liền muốn buông tay nàng.
Vì xã tắc cũng không muốn nàng.
Kết quả là, sau mới phát hiện, kỳ thật người bị bỏ rơi vẫn luôn là mình.
Đã từng biết bao mong chờ có thể cùng nắm tay nhau, bên người tới bạc đầu, nhưng cuối cùng riêng phần mình chiến thắng, đều là vì mình, sau đó lại tự hủy diệt. Nhiều năm về sau, nhớ lại đủ chuyện giữa chúng ta, ta nghĩ, có một số người có lẽ đã chú định là sẽ bỏ lỡ nhau.
Nhưng dù như thế, đối với bóng lưng rời đi của nàng, ta vẫn ở trong lòng thầm mặc niệm trăm ngàn lần, "Quay đầu đi, quay đầu đi..."
- -----------------------------------------
Ngươi đến tột cùng thích nàng ấy ở điểm nào đây?
Mà người đó lại thích ngươi vì cái gì?
Cười khổ.
Nếu như yêu một người, còn nhất định phải liệt ra nhiều lý do như vậy, thì điều đó còn có gọi là "yêu" không?
Thế nhưng nàng ấy đối xử với ngươi...
Phải, ta minh bạch, nàng ấy không thích ta chút nào...Thế nhưng mà, một ngày nào đó, ta sẽ khiến nàng ấy thích ta, hoàn toàn thích ta.
"Nếu như có thể có kiếp sau, liền để cho ta gặp gỡ nàng trước đi..."
Có một số ít người thuộc về ngươi chỉ một thời gian rất ngắn, nhưng nếu muốn quên đi người đó, lại cần cả đời.
Những năm qua, từng yêu người, hận người, lưu luyến người, oán người.
Mà bây giờ, ta rốt cuộc muốn buông tay người.
Tình không nói ra, lại càng sâu đậm.
- --------------------------------------
Hôm đó, trước thanh đăng cổ Phật, hẳn nàng cũng biết ta đã hứa nguyện điều gì.
Ta nói với Phật.
Nếu nàng thua, ta sẽ cùng nàng đông sơn tái khởi;
Nàng thắng, ta cùng nàng quân lâm thiên hạ;
Nếu không phải bạch cốt hoàng thổ, ta sẽ bên nàng đến trăm tuổi không lo.
Giữa chúng ta phảng phất vẫn luôn cách một bức tường thành, nhìn như gang tấc, lại xa cách thiên nhai.
- ---------------------------------------
Ta đã không yêu cầu xa vời lại gặp lại đầy trời hoa lê kia nữa, bất quá nghĩ nói thêm một câu,
Chớ tìm ta, chớ tìm ta, cứ như vậy buông xuống, hai bên cùng quên nhau thôi.
Tước Linh tam bộ khúc: Hồng nhan thiên (107 chương), Cung tâm thiên, Quy vãn thiên
Tiểu thuyết này là khúc dạo đầu - Hồng nhan thiên
- -----------------
Ban thưởng ta bút mặc ba ngàn, cũng không nói hết được thế gian tình thâm
Dối gạt mình, khinh bỉ người, chỉ vì bảo hộ một giấc mộng đã sớm vụn vỡ
Bốn năm mài kiếm, quay đầu lại thổn thức
Không hối hận mộng về chốn cũ, chỉ hận quá vội vàng