Bạn đang đọc truyện Tuổi Chú Có Hơi Lớn của tác giả Húy. Lần đầu tiên gặp mặt Nhiếp Dịch, Tống Hi khi ấy vẫn còn nhỏ.
Cô bé nịnh nọt bợ đít gọi anh một tiếng: “Anh Nhiếp Dịch!”
Thế mà Nhiếp Dịch lại bảo: “Vẫn nên gọi chú đi.”
Sau mười mấy năm trời gọi chú, bỗng một ngày, Nhiếp Dịch đột nhiên không muốn để cô gọi thế nữa.
Tống Hi không sao hiểu nổi: “Chú lớn tuổi vậy, thật tình nên gọi chú mà!”
Sắc mặt Nhiếp Dịch trầm xuống, ‘bụp’ một tiếng tắt đèn đi, trong bóng đêm anh cắn răng gằn: “Hôm nay không để em gọi một tiếng ‘anh’ thì anh thất bại rồi.”
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Điên hoặc Trúng Thưởng Rồi của cùng tác giả.