Ai ngờ lại cứ thế mà xuyên không về cổ đại.
Nếu đã có thêm một cơ hội, có thêm một cuộc đời nữa để sống, thế thì phải trân trọng lấy phép màu này.
Có điều hắn lại vô tình nhặt một đứa nhỏ, trông đáng yêu vô cùng, cứ thế mà đem về nuôi dưỡng.
Ai ngờ sói con đội lốt kia lại đè Mộc Yến Đông dưới thân.
Hắn vẫn chưa hết thảng thốt: ""Vưu Minh, đệ lớn rồi, chơi trò lấy thịt đè người còn ra thể thống gì.""
Vưu Minh: ""Đệ chưa lớn mà, huynh chiều ta đi.""