Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bách Lan Sơn…

Tên như ý nghĩa, đây là một ngọn núi cao chót vót hùng vĩ, mây trắng như tuyết vây quanh, sương khói mông lung huyền ảo, suối nhỏ róc rách chảy xuôi xuống mặt hồ trong suốt như gương, chim cầm tẩu thú, cảnh vật nên thơ hữu tình.

Điểm đặc biệt nhất, ngọn núi này quanh năm mọc đủ các giống loài hoa lan, muôn màu muôn vẻ, hương hoa lượn lờ, khiến lòng người say đắm.

Cảnh đẹp là thế, Bách Lan Sơn lại chỉ là một ngọn núi bình thường ở một phương Đại Tiên Giới, mật độ Tiên Khí không được nồng đậm, dẫn đến nơi này tương đối hoang vắng, hầu như chẳng có người qua lại.

Nhưng mà hôm nay, một vị nam nhân phong trần tuấn lãng nhẹ nhàng bỗng nhiên hạ xuống, toàn thân khoác bạch y đơn giản, tóc dài búi cao, dung mạo như đao khắc từng đừng nét hoàn mỹ, đôi mắt thâm thúy như đêm đen, mày kiếm mắt sáng, lại ẩn ẩn có nét uy nghiêm.

Không phải Lạc Nam trong vai Long Nghịch thì là ai?

Lạc Nam đưa mắt đánh giá một vòng, mặt dày thầm nghĩ:

“Tình trường dày đặc, nhưng số lần ta dùng đến mỹ nam kế chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mỗi lần đều thành công mỹ mãn, lần này cũng không ngoại lệ!”

Dựa theo tình báo U Linh Đệ Nhất cung cấp, Bách Lan Sơn này là ngọn núi hoang nằm gần lãnh thổ của Châu Gia, tuy nhiên vì Tiên Khí quá kém nên chẳng ai thèm ngó đến.

Tuy nhiên, Đế Nữ của Châu Gia là Châu Miên Mạn lại ưa thích hoàn cảnh nơi này, thường tiến đến thanh tu tĩnh tâm, thời gian ở Bách Lan Sơn còn nhiều hơn ở gia tộc.

Lạc Nam vuốt cằm suy nghĩ, lập tức có kế hoạch.

Hắn tìm một hòn đá bằng phẳng nằm giữa vườn hoa Lan, kế bên là mặt hồ, lưng tựa sườn núi, cảnh đẹp như họa.

Từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một thanh Cổ Cầm lơ lửng trước mặt, hai mắt khép hờ, bắt đầu gảy đàn.

Tiếng đàn lập tức vang vọng trong núi, lại thêm có lực lượng của Lạc Nam gia trì, khiến thanh âm phát ra càng thêm êm tai dễ chịu.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh mặc bạch y, tiếng đàn hòa cùng phong cảnh, tạo ra cảm giác siêu phàm thoát tục.

Tu vi của Long Nghịch hiện tại là Địa Yêu Đế, cố tình gảy đàn, tiếng đàn mang theo khí tức của một cường giả, động vật nhỏ may mắn nghe qua lập tức đốn ngộ, vô số thú hoang vô hại được lột xác thành Yêu Thú cấp thấp…

Thế là, toàn bộ Bách Lan Sơn trở nên nhộn nhịp, vô số thú hoang hội tụ mà về vây lấy xung quanh Lạc Nam, như si như say lắng nghe tiếng đàn của hắn.

Mãi đến khi tiếng đàn kết thúc, một đám Yêu Thú hướng bóng lưng Lạc Nam bái lạy kính cẩn, không dám thất lễ, nhao nhao rời đi.

Lạc Nam dừng tay, nhìn về một phương hướng.

Một tiểu nữ đồng ở phía xa xa hướng về hắn chạy đến, nhìn qua khoảng 10 tuổi, mặt hoa da phấn, quần áo hồng nhạt tung bay, đôi mắt lung linh như nước, vô cùng khả ái đáng yêu.

Nhìn thoáng qua, nàng đã có tu vi Ngọc Tiên, cũng xem như một thiên tài.

“Đến rồi…” Lạc Nam cười thầm trong bụng.

Nữ đồng vừa chạy đến, rất lễ phép hướng về hắn hành lễ, miệng nhỏ nhẹ nói:

“Ta là A Bích Đồng Tử, xin hổi tiền bối là cao nhân phương nào, vì sao lại gảy đàn ở trong núi?”

Lạc Nam nghe vậy, bình thản ung dung đáp: “Tại hạ chỉ là một tán tu, họ Lạc tên Nam, vô tình đi ngang nơi này nhìn thấy cảnh đẹp như họa, nhã hứng nổi lên nên không nhịn được đánh một khúc đàn…chẳng lẽ đã làm phiền tiểu muội muội?”

Nghe hắn gọi mình là tiểu muội muội thân mật như vậy, lại thêm khí chất hào hoa phong nhã của Lạc Nam, A Bích Đồng Tử có chút thất thần, vội vàng nói:

“Lạc tiền bối cầm nghệ cao minh hiếm thấy, tiểu đồng nghe qua tâm ý triền miên, sao có thể gọi là làm phiền được?”

Lạc Nam trong lòng đang đắc ý, nhưng lời tiếp theo của A Bích Đồng Tử lập tức khiến sắc mặt hắn cứng đờ:

“Tuy nhiên Bách Lan Sơn này là chỗ thanh tu của chủ nhân ta, mà chủ nhân vốn là người thanh tịnh, không thích bị thanh âm quấy nhiễu, cho nên tiểu đồng cả gan mời tiền bối đi nơi khác, mong tiền bối chớ trách!”

Lạc Nam thầm chửi má nó, uổng công phô diễn một phen lại bị đuổi đi vì gây phiền?

Bất quá Lạc Nam cũng là nhân vật mặt dày, sao có thể bỏ cuộc như vậy? liền cố tình liếc mắt nhìn xung quanh, cất tiếng cười nhạt:

“Haha, tiểu muội đừng coi thường ta, nơi này chỉ là một ngọn núi hoang, ai muốn đến thì đến, sao lại có người? hơn nữa dù có người thì người đó cũng không có quyền đuổi ta!”

“Tiểu đồng nào dám gạt tiền bối, chủ nhân của ta thật sự đang ở trong mật động của Bách Lan Sơn!” A Bích Đồng Tử sợ hắn tức giận, lí nhí giải thích.

Lạc Nam thầm nghĩ nha đầu còn quá non, ra vẻ tức giận nói:

“Dù chủ nhân ngươi ở trong núi thì đã sao? Tại hạ trời sinh thích nhất là cầm pháp, nay may mắn gặp được cảnh đẹp hữu tình, là nơi lĩnh ngộ sáng tác cầm khúc rất tốt, sao có thể bỏ đi? Chủ nhân ngươi muốn đuổi thì động thủ đi!”

A Bích Đồng Tử cảm thấy hắn nói cũng có lý, đây vốn là núi hoang, mình đâu có quyền đuổi người ta đi được? đang ấp a ấp úng không biết phải nói thế nào.

Lạc Nam thấy vậy, nhân cơ hội nói tiếp: “Ngươi chỉ là một tiểu thị nữ, ta không muốn làm khó dễ ngươi, gọi chủ nhân ngươi ra đây nói chuyện!”

“Cái này…” A Bích Đồng Tử tiến thoái lưỡng nan, không dám dẫn hắn đi gặp chủ nhân khi chưa cho phép.

Bất quá lúc này, trên cao bỗng nhiên có tiếng chim hót, một con Hoàng Oanh bay xuống đậu trên vai A Bích Đồng Tử.

Thấy vậy, A Bích Đồng Tử thở phào nhẹ nhõm, hướng Lạc Nam làm động tác mời:

“Tiền bối lượng thứ, chủ nhân nhà ta cho mời!”

“Được!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, trong lòng cười xấu xa.



Theo chân A Bích Đồng Tử đi về phía trước, Lạc Nam nhìn thấy một khu rừng rậm bỗng nhiên biến mất tạo ra một con đường, đi thêm một lát, con đường lại biến mất, xuất hiện một cửa hang.

Thấy Lạc Nam hứng thú, A Bích Đồng Tử ngạo kiều khoe khoang:

“Lợi hại không? Chủ nhân nhà ta còn là một vị Huyễn Trận Sư đó!”

“Lợi hại!” Lạc Nam gật đầu cười nói.

Huyễn Trận Sư là một nhánh bên trong Chiến Trận Sư, tuy nhiên Chiến Trận Sư là những người có thể thiết lập tất cả các loại Trận Pháp, còn Huyễn Trận Sư lại là những kẻ chuyên gia thiết lập các loại Ảo Trận, Huyễn Trận…nhằm lừa gạt, che giấu tầm mắt của đối thủ.

Lạc Nam ở trong Luân Hồi cũng đã trở thành một Chiến Trận Sư, biết lĩnh vực này rộng lớn vô hạn, bên trong chia thành vài nhánh nhỏ, Huyễn Trận Sư cũng là một trong số đó.

Nói là mật động, thực chất nơi này đã được bố trí trở thành một khuê phòng giành riêng cho nữ tử, trang nhã và nhàn nhạt hương thơm, có phần thanh u tĩnh lặng.

Lạc Nam rốt cuộc gặp được nhân vật cần tìm…

Châu Miên Mạn quả nhiên sở hữu nhan sắc tuyệt luân, một thân cung trang màu xanh ôm lấy cơ thể, khí chất cao quý mờ ảo, mắt phượng mày liễu, môi đỏ mộng nước như mật đào, sống mũi cao thẳng, mái tóc đen tuyền dài thướt tha xuống tận bờ mông mạn diệu, vòng eo con kiến, bầu sữa căng đầy phập phồng theo từng nhịp thở.

“Không hổ là Thiên Hậu!” Lạc Nam giật mình.

Xét về khí chất và nhan sắc, nữ nhân này tuyệt đối có thể so sánh với bất kỳ ai trong số những hồng nhan tri kỷ của hắn.

Chỉ có điều, đôi chân mày của nàng mang theo vẻ nhàn nhạt ưu sầu dường như chất chứa nỗi buồn khó tả, dẫn đến toàn thân mang lại cảm giác lạnh lùng như băng, xa cách người khác ngoài ngàn dặm.

Không đợi Lạc Nam mở miệng, Châu Miên Mạn đã liếc đôi mắt sáng ngời vô cảm, lạnh nhạt nói:

“Là ai phái ngươi tới?”

Lạc Nam mộng bức hỏi: “Vì sao cô nương lại nói như thế? ta thấy nơi này phong cảnh hữu tình…”

Châu Miên Mạn không đợi Lạc Nam nói hết, thiếu kiên nhẫn cắt lời:

“Ta không rảnh nghe ngươi ba hoa mồm mép, ngươi có thể trở về bẩm báo gia chủ, ta sẽ không bỏ trốn, hắn không cần phí công giám sát đâu!”

Lạc Nam bừng tỉnh, thì ra nàng cho rằng hắn là người của Châu Gia Chủ phái đến để giám sát nàng, sợ nàng bỏ trốn trong giai đoạn Châu Gia đàm phán với Thiên Đình nhằm đạt được lợi ích lớn nhất.

Không thể trách Châu Miên Mạn sinh lòng nghi ngờ, bởi vì Bách Lan Sơn này từ trước đến nay là nơi chim cũng không thèm ị, làm sao trùng hợp đến mức có kẻ ngẫu nhiên xuất hiện như hắn?

Bất quá nàng hiểu sai mục đích của Lạc Nam.

“Gia chủ cái gì?” Lạc Nam ra vẻ ngạc nhiên, sau đó cười nói:

“Nghe lời của cô nương, chắc hẳn cùng gia tộc của mình có chuyện không vui, nhưng chẳng liên quan gì đến tại hạ, đừng tự mình ra vẻ hiểu biết như vậy!”

Nghe hắn nói như vậy, Châu Miên Mạn tức giận hừ một tiếng, phất lấy óng tay áo:

“Nếu ngươi vẫn còn giám giả danh tán tu lừa gạt, vậy thì tốt…đàn một khúc chứng minh mình là người thật sự tinh thông cầm đạo đi!”

“Tại sao ta phải chứng minh?” Lạc Nam cười nhạo nhìn nàng:

“Đây là nơi hoang vắng, ta thích đến thì đến, cô nương không thích sự hiện diện của ta thì có thể bỏ đi!”

“Ngươi…” Châu Miên Mạn tức đến bộ ngực sữa run lẩy bẩy.

Nếu là bình thường, nàng chắc chắn sẽ bỏ đi, nhưng hiện tại nàng chán ghét trở về gia tộc, không muốn nhìn những kẻ xem mình như công cụ hôn nhân nữa, chỉ còn Bách Lan Sơn là nơi nương tựa cuối cùng.

“Ngươi không đi, vậy cả đời ở đây đi!” Châu Miên Mạn môi đỏ cười lạnh, hai tay kết ấn.

Theo sau đó, tầng tầng lớp lớp Trận Văn chớp động, kết thành một Ảo Cảnh, đem Lạc Nam nhốt vào bên trong, hiển nhiên là muốn giam cầm hắn.

Nào ngờ, Lạc Nam khóe miệng cười tà trêu tức, hai tay cũng bay múa giữa không trung, tầng tầng Trận Văn mà Châu Miên Mạn vừa mới tạo thành đã bị phân tán thành hư vô.

“Ngươi cũng là một Chiến Trận Sư?” Châu Miên Mạn kinh ngạc, nhưng vẫn không chịu thua kém, tu vi Đại Đế ầm ầm tỏa ra, dự định động thủ.

Trong lúc Lạc Nam định phản kích, A Bích Đồng Tử bỗng nhiên nhảy ra đứng giữa hai người, nước mắt rơm rớm nói:

“Lạc Nam tiền bối, ngươi đừng khi dễ tiểu thư có được hay không? Nàng đã rất tội nghiệp rồi…”

Lạc Nam đến đây tán gái chứ cũng chẳng muốn kết thù, có A Bích giải vây, hắn cũng thu hồi lực lượng, hừ một tiếng nói:

“Nể mặt A Bích lễ phép, ta chứng minh cho cô nương xem là được!”

Nói xong, khoanh chân ngồi xếp bằng, cổ cầm xuất hiện…

Từng ngón tay huy động dây đàn, một khúc cầm âm kinh điển lại ngân vang giữa núi rừng non nước.

Nghe thấy cầm âm xảo diệu lại ẩn chứa nét phóng khoáng, bên trong còn có triết lý tự do tự tại ung dung, Châu Miên Mạn có chút thất thần.

Một khúc đàn này như nói lên mong muốn trong lòng nàng…

“Đã trách lầm tiên sinh, xin thứ lỗi! Cầm pháp của tiên sinh quả nhiên cao minh, có cương có nhu, uyển chuyển thành thạo, quả thật không phải lừa gạt ta!” Nàng hướng Lạc Nam từ tốn chắp tay nói.

“Vậy ta có thể ở đây luyện đàn được chưa?” Lạc Nam hỏi ngược lại.

“Tiên sinh cứ tự nhiên, nhưng xin mạn phép đừng tiến vào nơi này quấy rầy tiểu nữ tu luyện!” Châu Miên Mạn bình tĩnh nói.

Nàng hiện tại chỉ có một nguyện vọng là cố gắng nâng cao tu vi, để có thể làm chủ vận mệnh càng sớm càng tốt, không có thời gian thưởng thức tiếng đàn.

Lạc Nam thầm mắng một tiếng, nếu thật sự làm theo lời nàng, sợ rằng ngày sau càng khó có cơ hội tiếp xúc.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói: “Vừa rồi tại hạ cũng hơi nóng tính, thấy cô nương cũng là người ưa thích cảnh sắc thơ mộng, thiên nhiên hiền hòa, không biết có thể thỉnh giáo, đàm đạo một phen hay chăng?”

Châu Miên Mạn không do dự lắc đầu cự tuyệt: “Thứ cho tiểu nữ kiến thức nông cạn, không đủ kiến thức đàm đạo cùng tiên sinh!”

Lạc Nam khóe miệng giật giật, nữ nhân này khó chơi hơn tưởng tượng của hắn a.

Hắn đành tiếp tục mặt dày: “Khúc đàn vừa rồi cơ duyên xảo hợp do cô nương yêu cầu tại hạ tấu lên, nhưng vẫn chưa đặt tên cho nó, không biết có ý kiến gì không?”

“Tiểu nữ ngu muội cầm pháp, làm tiên sinh thất vọng rồi!” Châu Miên Mạn vẫn là thái độ lạnh lùng.

Lạc Nam bực bội, chẳng lẽ phải nhờ đến heo với khỉ thúc đẩy kế hoạch hai? Nhưng như vậy ta quá mức mất mặt.

Nào ngờ lúc này, A Bích Đồng Tử bỗng nhiên chen miệng vào:

“Khúc đàn vừa rồi của tiên sinh khiến người ta liên tưởng đến sơn thủy, hôm nay tiên sinh cũng là dựa vào cảnh núi non sông suối ngộ ra khúc nhạc này, không bằng đặt tên là Sơn Thủy Khúc đi?”

Lạc Nam sáng mắt lên: “Sơn Thủy Khúc, ý kiến không tệ, tuy nhiên cái tên này vẫn còn chưa đủ diễn đạt toàn bộ hàm ý!”

Hắn làm bộ trầm ngâm, rồi ra vẻ cao sâu khó lường nói: “Tại hạ mạo muội thêm vài hai chữ, gọi khúc này là Cao Sơn Lưu Thủy!”

“Tốt!” A Bích Đồng Tử hưng phấn vỗ tay, cảm thấy hắn đặt tên vô cùng tốt.

Châu Miên Mạn cũng liếc mắt nhìn, âm thầm công nhận nam nhân này có mấy phần tài hoa.

Lạc Nam nhân cơ hội khoác vai A Bích Đồng Tử, tỏ vẻ thân thiết nói:

“Không nghĩ tới ở Bách Lan Sơn tình cờ gặp được tri âm, ta có một thỉnh cầu, mỗi ngày khi ta gảy đàn có thể mời A Bích Đồng Tử đến nghe, mong cô nương đồng ý!”

A Bích Đồng Tử quả thật là muốn nghe nhạc, ở Bách Lan Sơn lâu ngày nàng cũng chán muốn chết rồi.

Nghe đề nghị của Lạc Nam, đôi mắt nhỏ đã tỏa sáng như đèn pha, nũng nịu nhìn Châu Miên Mạn, dịu dàng nỉ non:

“Tiểu Thư…”

Thấy nàng ra vẻ đáng thương, Châu Miên Mạn cũng mềm lòng, gật đầu đồng ý.

Hai người mặc dù là chủ tớ, nhưng trong lòng xem nhau như tỷ muội, Châu Miên Mạn cũng không muốn A Bích còn nhỏ đã phải u sầu phiền muộn giống mình.

Lạc Nam thấy đến đây đã đủ, bèn chắp tay cáo từ.

Cưa đổ Châu Miên Mạn khó khăn hơn dự kiến của hắn.

Nhưng Lạc Nam quyết định thay đổi chiến thuật, kết giao với A Bích Đồng Tử, thông qua tiểu nha đầu dần dần rút ngắn quan hệ với Châu Miên Mạn.

Đây gọi là chiêu: “Muốn yêu cô chị phải chiều cô em” trong truyền thuyết.



Chúc cả nhà tối vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TBB
Tâm Bất Biến27 Tháng năm, 2023 00:09
cách tác giả xây dựng nên nhân vật Lạc Nam: \"Liêm sĩ là gì ? Mọi loại thủ đoạn đều là thực lực, ta ko muốn vì cái gọi là chính nhân quân tử mà để cho kẻ thù có cơ hội làm người nhà của mình chịu thua thiệt !\"
TBB
Tâm Bất Biến27 Tháng năm, 2023 00:05
Võ Mồm cũng có tác dụng đáng nể;))
DG
Dragon god26 Tháng năm, 2023 23:10
Tôi tích đc hơn 400c mà đọc 3 ngày hết :))
BĐN
Bu đây nè!25 Tháng năm, 2023 21:11
=) nghe cứ giống giống Two Piece với Boruto nhỉ●.●
HT
Hien Thanh25 Tháng năm, 2023 20:37
Đồ của hệ thống tặng ko thể phản lại chủ, cấm kỵ dù mạnh nhưng hệ thống nó là tồn tại cao hơn, bên trong hệ thống sở hữu nhiều loại cấm kỵ và tài nguyên
S
St25 Tháng năm, 2023 20:05
Tích đc có 150c. Mà ghiền quá k chịu nổi.
TVV
Tấn Việt Võ25 Tháng năm, 2023 16:27
K có đâu bạn ơi
TBB
Tâm Bất Biến25 Tháng năm, 2023 14:34
Ko. Tứ Quái nữ đế, 100 đệ tử làng nhất thế đều ở lại Nhất Thế Vũ Trụ
TBB
Tâm Bất Biến25 Tháng năm, 2023 14:33
Giờ mới hiểu tác giả có chính kiến quan trọng nhưng thế nào đối với tác phẩm. Góp ý thì cả 100 thằng, mà 100 góp ý đó đâu phải cái nào nó cũng hay. Tác giả mà nghe theo hết thì ko biết truyện nó sẻ bấy nhầy ô hợp như thế nào ;))
NNS
Nguyễn Ngọc Soái25 Tháng năm, 2023 08:14
Dạ thank thu đấy bro, ngọc bội đó dạ thanh thu giao cho lạc nam khi hắn vs quân tư tình bị DTT tóm
TVH
Thanh Văn Hoàng25 Tháng năm, 2023 06:48
Nghi ngờ mẹ của LN lại là thánh nữ nào của tu la nha
BĐN
Bu đây nè!25 Tháng năm, 2023 02:06
T thấy Tiểu Thánh vs Đại Thánh ms là hợp lí, cái j mà Thánh Binh? Thánh Tông? Nghe nó cứ cùi bắp lm s ý, vd nha, Ngộ Khỉ nó lên Nguyên Giới tu đến Đại Thánh thì nick name của nó sẽ là j? Tề Thiên Đại Thánh, là Đại Thánh thì mới hợp vs bản gốc ngoài đời, chứ Tề Thiên Thánh Tông, Tề Thiên Thánh Binh cứ nghe nó vướng vướng
BĐN
Bu đây nè!25 Tháng năm, 2023 02:02
Cả 2, vừa bị HT kiềm hãm lại bị ý chí và nghị lực LN khuất phục nên nó cam tâm tình nguyện trở thành một phần của LN
BĐN
Bu đây nè!24 Tháng năm, 2023 23:50
Nếu 2 tk Sát Long Vệ mà có sở hữu huyết mạch Long Tộc thì bác Hậu cứ cho LN đánh giết r đoạt lấy Long Châu, tin tưởng Long Châu do 2 tôn Thánh Đế Hậu Kì và Viên Mãn đủ để LN khai phá thêm vài trăm đường Nghịch Long Văn nx:) xem như 1 công đôi chuyện luôn.
DLD
Dũng Lâm Danh Hoàng24 Tháng năm, 2023 23:26
Bên yy cấm chat hết thảo luận những vấn đề thắc mắc r như chương 2026 ngọc bội màu đen h quên mất nó là cái j r ko bt ai là người cung main đánh bọn sác long vệ trong mlsl đây
UI
Ultra Instinct24 Tháng năm, 2023 08:45
Hậu truyện: LN và Kim Nhi sinh một người con trai, đặt tên là Lạc Việt. LN vì muốn rèn luyện cho con nên đã đẩy nó xuống Hạ giới để rèn luyện, nơi mà áp bức bất công vẫn xảy ra nhưng dưới hình thức tinh vi hơn. LN lúc này đã ko rảnh để nhúng tay vào nên giao lại cho thằng con, đồng thời trao lại Hệ Thống cho Lạc Việt. Và từ đó hành trình bá chủ lại bắt đầu...
UI
Ultra Instinct24 Tháng năm, 2023 08:35
Hệ thống tu vi ở nguyên giới t thấy ko hay lắm. Nên bỏ cảnh giới Tiểu Thánh và Đại Thánh đi. Thay vào đó, hệ thống tu vi nên như sau: Nhập Thánh, Thánh Giả, Thánh Binh, Thánh Tướng, Thánh Vương, Thánh Tông, Thánh Tôn, Thánh Hoàng, Thánh Đế, Chí Tôn, Cấm Kỵ
UI
Ultra Instinct24 Tháng năm, 2023 08:33
Thuyết âm mưu của t là, về cuối khi LN đột phá Cấm Kỵ, thống nhất Nguyên Giới, Hệ Thống sẽ đưa ra nhiệm vụ cuối cùng là chiến đấu với chính bản thể của hắn nhưng là do Hệ Thống tạo ra và Hệ Thống điều khiển. Đến khi LN chiến thắng cũng là lúc phá vỡ những xiềng xích cổ lão đang phong ấn linh hồn Kim Nhi, trả lại cho nàng một cuộc sống tự do bên cạnh LN mãi mãi về sau...
HQ
Hứa Quang24 Tháng năm, 2023 06:42
Tứ quái nữ đế có theo cu nam lên nguyên giới ko nhỉ.?cũng khá lâu rồi ko nhớ rõ
TBB
Tâm Bất Biến24 Tháng năm, 2023 00:18
Lúc nó là Tiểu Thánh chưa học QCCQ vs Quân Ca Chiến Bộ, đã 1 đấm méo đầu của Bạch Giao Long ( Thánh Vương) nay đã học 2 môn võ kỹ đó rồi thì đấm vỡ mồm Thánh Tôn cũng tạm chấp nhận được:))
KT
Khang Tran24 Tháng năm, 2023 00:00
Đó là do lợi hại của thể chất và cấm ky nhé LN buff huyết chiến lên đại thánh viên mãn thì tương đương 80 hành tinh đại thánh up lên người thánh tôn ko chết mới lạ
NVK
Nguyen Vu Kien23 Tháng năm, 2023 23:45
Sau này nó lên chí tôn đập nhau vs cấm kị luôn k chừng ấy chứ :D đùng 1 cái bác hậu cho cu nam thủ đoạn j đó chống lại cấm kị kiểu kháng thay đổi thực tại chẳng hạn:D thế lại chả đấm luôn
"LS
"vô liêm sỉ"23 Tháng năm, 2023 23:40
Cấm kỵ ko thể nhục, mấy thằng tôm tép tuổi j, mà cấm kỵ (BHDSK) chọn LN hay hệ thống cưỡng ép cấm kỵ vậy ?
HT
Hien Thanh23 Tháng năm, 2023 23:20
80 planet nó khác, tu vi lúc trc mới tiểu thánh sơ kỳ đã dám đánh thánh tôn trung kỳ rồi thì giờ viên mãn out trình luôn
TBB
Tâm Bất Biến23 Tháng năm, 2023 22:14
Loạn Binh Quyền nghe qua mô tả có phần giống với Gomu Gomu No Pistol của Luffy, 2 tay đấm liên tục, đấm khắp mọi nơi, như trận mưa nắm đấm ko có chỗ để né ;))
BÌNH LUẬN FACEBOOK