• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giả ngốc là chuyện đơn giản nhất, nhưng đôi lúc cũng là chuyện khó nhất, vẫn may Bùi Đông Tịnh trời sinh đã trông ngốc nghếch thành thật, vì thế không hề để lộ sơ hở.

Lúc này, hoàng hậu đang khóc lóc kể lể gì đó về Tuệ quý phi, Bùi Đông Tịnh chỉ nghe hai chữ Tuệ quý phi rồi bắt đầu nhìn chằm chằm cây trâm vàng của hoàng hậu phát ngốc, Tuệ quý phi à, mẫu thân của Tạ Hưng Thế, mẹ vinh nhờ con, vốn không được sủng ái gì, nhưng sau khi sinh Tạ Hưng Thế thì khác, đặc biệt là hắn còn hăng hái như vậy, sau mười sáu tuổi chiến công hiển hách, trong năm năm đã từ Hoài quốc công trở thành Hoài Vương và Bình Viễn đại tướng quân, vô cùng nổi bật, uy danh rất cao.

Gia tộc Lưu thị của Tuệ quý phi cũng không ngừng mở rộng thế lực, có thể sánh ngang với Chu thị sau lưng hoàng hậu, thêm vào đó quyền thế của thái tử không bằng Hoài Vương, hoàng hậu có lẽ vô cùng lo lắng, vì thế hai nhà đấu trên triều, đấu hậu cung, quả thực không có thời gian nghỉ ngơi.

Vì thế nghe đến tên Tuệ quý phi, Bùi Đông Tịnh liền nghĩ chắc chắn lại là chuyện lông gà vỏ tỏi gì đó, hoàng hậu lại đến mượn chuyện, chỉ là hoàng hậu cứ nói mãi nói mãi rồi khóc lóc quỳ xuống, nhất định là chuyện lớn cần bản thân ra mặt. Bùi Đông Tịnh không hề có hứng làm lá chắn của hoàng hậu, vì thế dự định qua loa vài câu.

Nhưng lần này hoàng hậu lại nói: "

Thái hậu, lần này người không thể nói nàng ta vài câu là xong. Bất luận thế nào, cũng nên tính đến chuyện hôn sự của Hoài Vương rồi."

Hửm? Hôn sự của Hoài Vương?

Bùi Đông Tịnh nhíu mày, nói: "

Hôn sự của Hoài Vương, Tuệ quý phi lo là được, hoàng hậu không cần nhọc lòng."

Hoàng hậu nói: "

Lẽ nào vừa rồi thái hậu không nghe thiếp nói gì sao...? Nhi nữ Tả Xu Tĩnh của Tả thị lang xinh đẹp đoan trang, hiền lương thục đức, hơn nữa vẫn luôn ái mộ Hoài Vương, thần thiếp đã tìm người tính, bát tự của hai người cũng rất hợp. Nhưng khi thần thiếp nói chuyện này cho Tuệ quý phi, Tuệ quý phi lại lập tức từ chối, nói rằng Hoài Vương đã có ý trung nhân, nhưng không nói được người trong lòng Hoài Vương là ai. Năm nay Hoài Vương đã hai mươi mốt nhưng chưa từng có ý cưới thê nạp thiếp, khiến người khác rất lo lắng. Thần thiếp chỉ có lòng tốt, vậy mà Tuệ quý phi lại nghi ngờ thần thiếp, thần thiếp quả thực..."

Nói rồi, nàng ta lại rơi hai giọt lệ.

Bùi Đông Tịnh ngẫm nghĩ, quả thực, Hoài Vương đã hai mươi mốt rồi, tại sao chưa từng nghe nói Hoài Vương có thê thiếp?

Nàng nói: "

Trước đây hoàng thượng đã từng nói chuyện với Hoài Vương chưa?"

Hoàng hậu nói: "

Tất nhiên là rồi, hai năm trước hoàng thượng đã từng nhắc, nhưng Hoài Vương chỉ nói không quan tâm đến chuyện này, khi đó Hoài Vương xuống Nam đánh trận, hoàng thượng cũng không tính nữa. Bây giờ thiên hạ đã xem như thái bình, Hoài Vương cũng nên nghĩ đến chuyện này rồi..."

AdvertisementsBùi Đông Tịnh nhìn hoàng hậu với vẻ khó hiểu, thầm nghĩ liên quan gì đến ngươi?

Tuy nhiên nghĩ kỹ lại, Tả thị lang mà nàng ta vừa nhắc có lẽ chính là Lễ bộ Thị lang Tả Văn Đạo, người này khá được hoàng thượng xem trọng, ca ca Ôn Tử An của thê tử Ôn Xảo Giai cũng là tiến sĩ thái học, quan trọng nhất là, trưởng nữ Tả Xu Nhàn của ông ta hiện giờ chính là thái tử phi, là con dâu của hoàng hậu.

Hoàng hậu vội vàng muốn Hoài Vương cưới muội muội của Tả Xu Nhàn, lẽ nào muốn dùng quan hệ tỷ muội này để hạn chế Hoài Vương, tránh cho tương lai hạt giống không an phận là Hoài Vương phá đất chui ra?

Huống hồ Hoài Vương chưa từng cưới vợ, quả thực có chút kỳ lạ, nói không chừng là chuẩn bị cho chuyện gì đó sau này... Cái cớ có người trong lòng đúng là hơi miễn cưỡng, với thân phận hiện tại của Hoài Vương, thích ai mà không thể cưới được? Cũng không đến mức quá thấp kém hoặc là nam tử nhỉ...1Bùi Đông Tịnh ngẫm nghĩ, nói: "

Hoàng hậu nói rất có lý. Có chân dung của Tả Xu Tĩnh đó không?"

Hoàng hậu gật đầu, sai người đi lấy, Bùi Đông Tịnh cầm lên xem, thấy bên trên còn viết hiện giờ Tả Xu Tĩnh mười sáu tuổi, đến mùa đông là mười bảy, nữ tử trong tranh khẽ cười, khá khiến người khác yêu thích, quan trọng nhất là, còn có vài phần tương tự Bùi Đông Tịnh, thậm chí sinh nhật của hai người còn cùng một ngày.

Bùi Đông Tịnh hơi ngẩn người, sau đó cười nói: "

Còn trùng sinh nhật với bổn cung. Dung mạo cũng có vài phần giống."

Hoàng hậu nói: "

Thần thiếp cũng cảm thấy hiếm lạ."

Bùi Đông Tịnh nhớ lại lúc gả cho Cao Tông bản thân cũng ở độ tuổi này, đột nhiên cảm thấy có chút tiếc nuối, đời này của nàng e rằng cứ trôi qua như vậy, mặc dù mới hai mươi hai nhưng đã như tám mươi hai, nghĩ đến vừa rồi hoàng hậu nói Tả Xu Tĩnh thầm mến Hoài Vương lại cảm thấy rất thú vị, độ tuổi như vậy, nên thích vài nam tử anh tuấn uy vũ, hiện tại nhìn khắp thiên hạ, quả thực cũng chỉ có Hoài Vương là thích hợp nhất.

Có phần nhìn vào bản thân năm đó, trong lòng Bùi Đông Tịnh liền nảy sinh ý muốn thành toàn, nàng nói: "

Bây giờ bổn cung sẽ gọi Tuệ quý phi đến nói chuyện, nếu được, bổn cung nhất định sẽ ban hôn. Hoàng hậu đừng khóc nữa, quay về nghỉ ngơi cho tốt đi, tâm ý của ngươi hiếm thấy, bổn cung cũng sẽ để Tuệ quý phi và Hoài Vương hiểu được."

Có lời của Bùi Đông Tịnh, trong lòng hoàng hậu vô cùng hài lòng, nở một nụ cười, đứng dậy hành lễ, sau đó được đỡ rời khỏi điện Thanh Tịnh.

Bùi Đông Tịnh bảo Lưu Ly sai người gọi Tuệ quý phi đến, Tuệ quý phi đến rất nhanh, mọi người xem ra khá giữ thể diện cho vị thái hậu không có thực quyền như Bùi Đông Tịnh. Tuệ quý phi vừa đến liền lập tức quỳ xuống, vẻ mặt có chút thương tâm, nhưng dáng vẻ vẫn rất đúng mực. Bùi Đông Tịnh nói: "

Tuệ quý phi đang làm gì thế... Mau đứng lên."

Tuệ quý phi không đứng lên, chỉ nói: "

Thần thiếp biết hoàng hậu nương nương đã tới, cũng biết đại khái hoàng hậu đã nói gì với người, nhưng thần thiếp quả thực không thể làm chủ được chuyện hôn sự của Hoài Vương. Hoài Vương từ nhỏ đã rất có chính kiến, không phải vài ba câu của thần thiếp là có thể thay đổi suy nghĩ của nó...""

Lời thì nói vậy, nhưng Hoài Vương cũng không thể cả đời không cưới được." Bùi Đông Tịnh ngẫm nghĩ, nói: "

Bổn cung cũng không định ép Hoài Vương, đứa trẻ đó cũng xem như ăn ý với bổn cung, bổn cung chỉ là lo lắng cho hắn. Nói đi cũng phải nói lại, Hoài Vương thực sự đã có ý trung nhân?"

So với hoàng hậu, tính cách của Tuệ quý phi thẳng thắn hơn chút, mặc dù cũng có chút thủ đoạn, nhưng ít nhất đối với Bùi Đông Tịnh cũng không đến mức vòng vo, thường thì có gì nói nấy, vì thế Bùi Đông Tịnh không cần phát ngốc nghe cả một đoạn dài rồi còn phải suy nghĩ xem đối phương rốt cuộc đang nói gì, do vậy Bùi Đông Tịnh cũng thích Tuệ quý phi hơn những người khác một chút, bao gồm cả hoàng hậu.Đương nhiên, còn một nguyên nhân rất quan trọng là, Tuệ quý phi rất xinh đẹp. Mặc dù nàng ta đã qua bốn mươi nhưng vẫn mỹ lệ động lòng người, cũng khó trách Hoài Vương giống mẫu thân, có một đôi mắt rất đẹp và khuôn mặt tiêu chuẩn.

Tuệ quý phi nói: "

Thiếp biết thái hậu lo lắng cho Hoài Vương, nhưng nó... nó quả thực đã có người trong lòng. Có điều bất luận thiếp hỏi thế nào nó cũng không chịu nói."

Bùi Đông Tịnh suy nghĩ một chút, nói: "

Nếu hai ngày này Hoài Vương rảnh rỗi, ta sẽ triệu hắn vào cung một chuyến."

Tuệ quý phi nói: "

Hoài Vương có thể có chuyện gì chứ, nếu thái hậu thực sự để tâm thì cứ gọi nó tới là được."

QUẢNG CÁOCẦM 99K SĂN SẬP CẢ THẾ GIỚI!

Bùi Đông Tịnh gật gật đầu, đợi khi Tuệ quý phi đi liền sai người soạn chỉ gọi Hoài Vương vào cung. Hoàng tử thành niên muốn vào hậu cung khá phiền phức, phải được hoàng thượng đồng ý, cũng may hoàng thượng hiểu Bùi Đông Tịnh làm vậy vì hôn sự của Hoài Vương nên đã phê chuẩn.

Ngồi trên ghế, Bùi Đông Tịnh nhìn những chồi non mới nhú ngoài cửa sổ, nhớ đến lần đầu bản thân gặp Hoài Vương, Hoài Vương vẫn còn rất nhỏ tuổi.

Khụ, lúc đó nàng cũng khá nhỏ tuổi.

Nàng bằng tuổi Hoài Vương, nếu tính chuẩn theo tháng thì nàng chỉ lớn hơn Hoài Vương một tháng tuổi.

QUẢNG CÁOSăn deal NỬA GIÁ mỗi ngày, nhận voucher độc quyền 50K ngay và luôn!

Voucher giảm ngay 40K cho đơn từ 50K và giảm 80K cho đơn từ 0Đ, NGAY TẠI ĐÂY!

Lúc đó, tin tức Cao Tông tử trận truyền đến, Bùi Đông Tịnh vô cùng chấn động, nhưng ngoài sự chấn động thì còn một loại cảm giác may mắn và nhẹ nhõm không thể nói rõ, thời gian nàng vào cung không dài, cũng không quá hiểu quy tắc, vì phải để tang nên nàng mặc một thân thường y trắng tinh, không đưa Lưu Ly theo, lén lút đi sau cung nhân, nhìn những phi tần kiêu căng ngạo mạn trước đó đột nhiên bị lôi kéo gào khóc rời đi, nàng đã ngây ra rất lâu, chung quy vì tuổi còn nhỏ nên đã bật khóc.

Khóc lóc đi được vài bước, Bùi Đông Tịnh mới nhớ ra bản thân làm vậy là không hợp quy tắc, vì thế nhanh chóng bước đến một con đường nhỏ có vẻ không người, nàng nhớ con đường đó dẫn đến một cung điện bỏ hoang, căn bản không ai đi qua. Bùi Đông Tịnh bước được vài bước, cảm thấy toàn thân mềm nhũn, vừa hay nhìn thấy một bộ bàn ghế đá dưới một gốc liễu, nàng trực tiếp ngồi xuống, sau đó bò ra khóc.

Nhưng chưa khóc được bao lâu, sau lưng liền truyền đến tiếng bước chân do dự, trong lòng Bùi Đông Tịnh nhất thời hoảng sợ, vội vàng lau nước mắt, nhưng vẫn không ngăn được tiếng nức nở. Nàng che nửa mặt quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một nam tử cũng khoảng mười sáu mười bảy tuổi giống mình, vô cùng tuấn tú, mặc y phục hoàng gia, đứng cách không xa không gần, khẽ nhíu mày nhìn nàng.

Bùi Đông Tịnh hoảng loạn lau nước mắt, nói: "

Ngươi, ngươi là ai..."

Người đó nhíu mày, lãnh đạm nói: "

Ta đang định hỏi ngươi câu này."

Bùi Đông Tịnh vừa định nói ta là hoàng hậu, đột nhiên nhớ ra hoàng thượng đã chết rồi nên lập tức hoang mang, rốt cuộc bây giờ nàng là gì?

Thấy Bùi Đông Tịnh mãi không lên tiếng, người đó nhìn nàng với vẻ mờ mịt, rồi lại quay đầu nhìn con đường mình đi đến, vẻ mặt bừng tỉnh: "

Ngươi là người của đình Thái Dịch?"

Bùi Đông Tịnh: "..."Đình Thái Dịch là nơi giam giữ những người xuất thân hoàng gia nhưng phạm vào tội không thể tha thứ, bởi vì hiện giờ Đại Mẫn lập triều chưa được bao lâu, nên những người bị giam ở đây đều là nữ nhi nam nhi của hoàng thất tiền triều.

Người đó lại nói: "

Ngươi khóc cái gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK