• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tả Xu Nhàn nói: "

Cơ hội xoay chuyển này, có thể giúp muội và Độc Cô Hận mãi mãi bên nhau, cũng sẽ không liên luỵ đến nhà chúng ta.""

Có cách tốt như vậy sao!" Bùi Đông Tịnh kinh ngạc nói: "

Phải làm thế nào?"

Tả Xu Nhàn nói: "

Chỉ cần... Hoài Vương chết."

Bùi Đông Tịnh hít vào một ngụm khí lạnh, không ngờ hoàng hậu và Tả Xu Nhàn lại có âm mưu này!

Hoá ra đằng sau hôn sự này, còn liên luỵ đến cả tính mạng của Hoài Vương...

Nàng không che giấu sự bất ngờ của mình, nhìn Tả Xu Nhàn với vẻ kinh ngạc giống như một nữ tử mười sáu tuổi nghe đến việc phải lấy mạng người khác. Tả Xu Nhàn vội kéo tay nàng, nói: "

A Tĩnh, ý muội thế nào?""

Nhưng, nhưng làm thế nào mới có thể khiến Hoài Vương chết..." Bùi Đông Tịnh bày ra vẻ mặt vừa sợ hãi vừa muốn biết, mà trên thực tế, đây cũng là cảm xúc trong lòng Bùi Đông Tịnh."

Thủ vệ bên cạnh Hoài Vương rất nghiêm, muốn hắn chết quả thực không dễ." Tả Xu Nhàn nhẹ giọng nói: "

Chỉ cần vào đêm gả đi, muội cho chút thuốc mê vào ly rượu giao bôi, hắn tự khắc sẽ hôn mê bất tỉnh. Đến lúc đó muội dẫn Độc Cô Hận vào giết hắn, sau đó bảo hắn ta chuẩn bị thi thể giả bên trong, đánh lừa là muội, cuối cùng phóng một mồi lửa thiêu cháy căn phòng, lúc đó thi thể sẽ bị thiêu không phân biệt được, mọi người sẽ cho rằng là tai nạn ngoài ý muốn, muội và Hoài Vương tử vong ngoài ý muốn, còn muội và Độc Cô Hận có thể cao chạy xa bay, không phải sao?"

Bùi Đông Tịnh càng nghe càng kinh hãi, không ngờ mấy người Tả Xu Nhàn đã sớm chuẩn bị xong cách thức tàn độc như vậy, mà chuyện này rõ ràng đã trở thành một cục diện từ khi hoàng hậu đi tìm Bùi Đông Tịnh.

Nghĩ đến việc bản thân vô cớ trở thành Tả Xu Tĩnh, mà bản thân chân chính còn không biết đang thế nào, với tâm tư và thủ đoạn của hoàng hậu, khó đảm bảo rằng... Chỉ là, mặc dù đã nhìn thấy chuyện xấu xa của hoàng hậu nhưng nàng lại không hề nói ra, lần duy nhất suýt tiết lộ cũng là nói với Lưu Ly, trừ phi Lưu Ly cũng là người của hoàng hậu.

Bùi Đông Tịnh đột nhiên nhớ đến bát canh nấm hạt sen do Lưu Ly bưng tới trước khi ngủ thiếp đi, quả thực sắp tuyệt vọng rồi.

Sau khi nói xong, Tả Xu Nhàn vẫn luôn quan sát Bùi Đông Tịnh, thấy vẻ mặt nàng vô cùng chấn động và khó tin, liền hiểu bản thân đã hơi doạ nàng, vì thế chỉ đành nhẹ giọng nói: "Đương nhiên, chủ ý này ta chỉ tiện miệng nói, quả thực có chút đáng sợ. Muội không thể tiếp nhận được cũng là bình thường. Chỉ là cuối cùng muội gả cho Hoài Vương, từ nay về sau mỗi người một phương với Độc Cô Hận, không thể gặp lại nữa thôi."

Nàng ta nói như vậy đương nhiên là để khích Tả Xu Tĩnh, hy vọng nàng nghe đến việc mỗi người một phương với Độc Cô Hận thì sẽ bị kích động mà đồng ý, nào ngờ, muội muội ngốc nghếch nhà mình lại lập tức gật đầu: "Ừm, chủ ý này quá... đáng sợ rồi, vẫn là bỏ đi. Muội gả cho Hoài Vương vậy."

Tả Xu Nhàn không ngờ Tả Xu Tĩnh lại nói như vậy, nàng ta ngẩn ra, sau đó nói: "

Nhưng, không phải trước giờ muội vẫn ghét Hoài Vương sao, dù sao dã tâm của hắn rất lớn, tính tình cũng xấu, huống hồ nếu tương lai hắn muốn tranh hoàng vị với thái tử, hai tỷ muội chúng ta phải làm sao."

Trong lòng Bùi Đông Tịnh cười lạnh, lại nữa rồi, thì ra người trong thiên hạ đều cho rằng Hoài Vương muốn tranh đoạt hoàng vị sao? Nàng cứ không nghĩ thế đấy!

Lúc này ở trong lòng Bùi Đông Tịnh, Hoài Vương thực sự là một bắp cải nhỏ đáng thương chịu hết mọi ấm ức, bị huynh đệ và phụ thân kiêng dè chưa nói, đến cả hôn sự này cũng đầy rẫy âm mưu. Bùi Đông Tịnh nhớ đến hôn sự này là vì bản thân hồ đồ nên mới khiến Hoài Vương đồng ý, liền cảm thấy một người làm hoàng nãi nãi như mình không được việc gì cả, trong lòng vô cùng thương xót Hoài Vương, trước mắt bản thân đã ở trong cơ thể Tả Xu Tĩnh, vậy phải giúp đỡ hắn một phen.

Vì thế Bùi Đông Tịnh nói: "

Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, nếu muội thực sự trở thành Hoài vương phi thì nhất định sẽ canh chừng Hoài Vương, tuyệt đối sẽ không để hắn... ờ, đoạt lấy hoàng vị."

Tả Xu Nhàn thở dài, nói: "

A Tĩnh, muội vẫn là còn quá nhỏ, tâm tư của Hoài Vương, một nữ tử như muội sao có thể đoán được?"

Bùi Đông Tịnh nói: "

Vậy ý của tỷ tỷ vẫn là hy vọng muội ra tay, sát hại Hoài Vương?"

Tả Xu Nhàn khựng lại, nói: "

Vậy cũng không phải...""

Muội quả thực không muốn gả cho Hoài Vương." Trong lòng Bùi Đông Tịnh chuẩn bị một loạt lý lẽ vô cùng hợp lý, nàng thở dài, khẽ vươn tay chạm vào trán mình, nói: "

Chỉ là đêm qua thử lén trốn đi, muội ngã rất đau, cũng đột ngột nghĩ thông rất nhiều điều. Cách a tỷ nói đúng là rất tốt, nhưng như vậy muội sẽ phải cao chạy xa bay, che giấu danh tính với Độc Cô Hận ư? Nếu như vậy, muội còn gặp tỷ thế nào, gặp a nương và cha thế nào..."

Bùi Đông Tịnh nói rồi muốn nặn ra vài giọt nước mắt, nhưng từ nhỏ nàng đã mồ côi chỉ có một người ca ca, đến giờ tình cảm với ca ca kia cũng khá nhạt nhẽo, căn bản không thể khóc ngay. Nàng chỉ có thể dịch người lên chút, ôm eo Tả Xu Nhàn, tựa đầu lên vai nàng ta, khe khẽ thút thít.

Tả Xu Nhàn chỉ đành vươn tay vỗ nhẹ lên lưng Tả Xu Tĩnh, nhẹ giọng nói: "

A Tĩnh, muội nói cũng không sai, ta hiểu suy nghĩ của muội, cũng hiểu nỗi lo của muội. Nhưng... haiz, lúc này a tỷ nói gì cũng không đúng."

Bùi Đông Tịnh tựa trên vai nàng ta, khẽ phát ra tiếng khóc nức nở, sau đó nói: "

Bất luận thế nào, chuyện này cũng quá mạo hiểm, muội không muốn liên lụy đến mọi người. A tỷ, muội... muội tình nguyện gả cho Hoài Vương.""

Muội..." Tả Xu Nhàn rõ ràng có chút lúng túng, nàng ta vừa vỗ lưng Bùi Đông Tịnh vừa khẽ nhíu mày: "

Thế này đi, muội thương lượng với Độc Cô Hận một chút?"

Bùi Đông Tịnh: "..."

Tả Xu Nhàn còn phụ trách làm cầu nối giúp bọn họ?!

Bùi Đông Tịnh không hề muốn gặp Độc Cô Hận, chủ yếu là sợ sau khi gặp sẽ bị lộ, chỉ có thể nói: "

Nhưng đêm qua muội mới thử trốn đi, a nương nhất định sẽ canh muội rất kỹ..."

Tả Xu Nhàn nhỏ giọng nói: "

Không sao, a nương không biết ta cũng quen Độc Cô Hận. Đêm nay ta ở lại đây, bảo Độc Cô Hận giả làm gia nhân rồi đưa hắn ta vào."

CÓ THỂ BẠN THÍCHVáy ngủ hai dây chất thun mềm mịn, có đệm ngực, giá sale cực rẻ Shopee còn 54KCốc gấu dán tường đựng bàn chải siêu đáng yêu, giúp khu vực vệ sinh sạch sẽ - Chỉ 6KBùi Đông Tịnh: "..."

Sao lại có một người tỷ tỷ không hề nương tay khi hãm hại muội muội ruột như thế này chứ?

Quả thực giống với ca ca của nàng năm đó. Chỉ là so ra ca ca của nàng vẫn tốt hơn nhiều.

Trong lòng Bùi Đông Tịnh lặng lẽ rỉ máu, thực sự không hiểu tại sao ban đầu làm muội muội bị gài bẫy, bây giờ làm muội muội vẫn bị gài bẫy...

Bùi Đông Tịnh im lặng một hồi, trong lòng nảy sinh một kế. E rằng không thể thoát khỏi Độc Cô Hận rồi, không bằng dứt khoát gặp một lần, sau đó...

Nàng nói: "Được, vậy làm phiền a tỷ rồi. Có điều, a tỷ ở lại nhà, có phải cần sai người nói với thái tử điện hạ một tiếng không?"

Tả Xu Nhàn mỉm cười, nói: "

Ta đã nói với thái tử điện hạ rồi, huynh ấy cũng lo cho muội nên đương nhiên đã đồng ý, chuyện này muội không cần lo."

Bùi Đông Tịnh gật gật đầu, nhưng trong lòng lại trầm xuống.

Lúc đến đã biết bản thân phải ở lại Tả phủ một đêm? E rằng đã sớm tính xong rồi, mà thái tử còn đồng ý, có thể thấy thái tử cũng biết những chuyện này.

Khả năng đáng sợ hơn nữa là, người đứng sau tất cả chuyện này chính là thái tử.

Bùi Đông Tịnh nghĩ, bắp cải nhỏ Hoài Vương này đúng là quá đáng thương rồi, xung quanh đầy rẫy âm mưu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK