Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong giấc mơ, Lạc Nam chỉ cảm thấy mình đang rơi vào một vị trí nào đó vô cùng mềm mại và ẩm ướt, toàn thân như bị vô số cái xúc tu quấn chặt, cảnh tượng có phần dâm mị nhưng lại cực kỳ sảng khoái.

Hắn muốn giãy dụa để gia tăng độ ma sát nhằm tận hưởng khoái cảm kỳ diệu này, nhưng phát hiện mình mệt mỏi đến cực hạn, ngay cả sức lực để động đậy một đầu ngón tay cũng không có.

Bất quá như hiểu được khao khát của hắn, đám xúc tu kia vậy mà gia tăng độ quấn chặt, gia tăng độ co bóp, chúng nó tuôn ra hấp lực dữ dội, muốn hút hết tất cả sinh lực của hắn.

Vì quá suy yếu, hắn dễ dàng bị xúc tu đánh hạ, sinh mệnh nhanh chống trôi qua…

“Không…không…ta còn chưa muốn chết!”

Lạc Nam không cam lòng gào thét, ý chí lực và sự khao khát sự sống bỗng nhiên bùng lên, một cảm giác vô cùng thư thái và dễ chịu lan tỏa tràn ngập linh hồn hắn.

Bật người ngồi dậy, hai mắt choàng mở dựng thẳng lên.

“Chàng chết hay bọn thiếp chết?”

Âm thanh u oán đến cực điểm vang lên bên tai, đập vào mắt Lạc Nam không còn là những xúc tu trơn trượt bên trong giấc mộng.

Trái lại lúc này, hắn đang nằm đè lên hai cổ ngọc thể mềm mại và co giãn, trên làn da bánh mật của các nàng tràn đầy những dấu tay đỏ hoe, dấu răng và nướt bọt vẫn còn chưa phai, kèm với đó là hai đôi mắt ngập nước vừa yêu vừa hận nhìn lấy hắn.

“Tam Nương, U Cơ?”

Lạc Nam giật nảy mình ngồi bật dậy.

“Ưm…” Võ Tam Nương toàn thân run lên.

Mà Lạc Nam cũng sảng khoái xém chút rên thành tiếng.

Thì ra trong lúc hắn bật người dậy, côn thịt nóng và cứng như sắt nung vô thức từ u cốc chật chội màu mỡ của nàng kéo ra ngoài, lực ma sát bất chợt khiến hai người dâng lên khoái cảm.

Lạc Nam lấy lại tinh thần, phát hiện mình và hai vị thê tử thân thể trần truồng quấn chặt lấy nhau, mà cảm giác của đám xúc tu ma mị vừa rồi mang lại chính là do bên trong thân thể Võ Tam Nương mang đến.

Nhìn thân thể của các nàng xụi lơ như bùn nhão, Lạc Nam đắc ý cười rộ lên.

“Còn dám cười?” U Cơ liếc xéo hắn.

Cái tên nam nhân này là trâu sao? rõ ràng là hôn mê bất tỉnh nhưng bản năng giống đực lại mạnh mẽ đến khó tin, đè nàng và Võ Tam Nương ra đại chiến không biết bao nhiêu hiệp, động tác càng là thô bạo cực kỳ không có chút thương hoa tiếc ngọc.

Cũng may thương thế của hắn không nhẹ, sau một hồi hùng hùng hổ hổ rốt cuộc chuyển sang trạng thái bị động nằm im, để nàng và Võ Tam Nương hai người kỵ mã.

“Ngoan, để phu quân hảo hảo đền bù cho các nàng!” Lạc Nam dịu dàng ôm hai nữ vào trong ngực, cẩn thận từng li từng tí dùng Bất Tử Dược Thủy bôi lên các vết thương trên da thịt của các nàng.

Mặc dù rất thương tiếc hai nữ bị mình làm cho tơi tả, nhưng trong lòng hắn vẫn đắc ý cực kỳ, cảm giác tự hào bản lĩnh nam nhân không gì sánh được.

Phải biết rằng, U Cơ bản thể là Hắc Ám Thánh Báo, nàng là một con báo cái chính hiệu.

Còn Võ Tam Nương thì không cần phải nói, là Địa Thể Đế hàng thật giá thật, Huyết Mạch Võ Đế khiến nàng mạnh khỏe cực kỳ.

Trong tình cảnh đó, thân thể của hai nữ đều dẻo dai, đàn hồi và săn chắc đến khó tin.

Nam nhân bình thường gặp phải các nàng, chắc chắc sẽ rớt ngựa đầu hàng trong một hơi thở.

Vậy mà hắn trong lúc trọng thương vẫn có thể chiến cho các nàng nhượng bộ lui binh, làm sao có thể không tự hào vui sướng?

Chứng kiến vẻ mặt của Lạc Nam, đều là vợ chồng nhiều năm…hai nữ làm sao không biết hắn đang suy nghĩ gì?

Gò má hiện hồng, U Cơ véo lấy hông hắn cho bỏ ghét.

Võ Tam Nương càng là không nể mặt cười lạnh: “Nếu không phải xem chàng bị thương, lão nương đã toàn lực phản kích, khi đó ai thắng ai bại còn chưa biết đâu!”

Lạc Nam cười hề hề làm lành, bàn tay hướng về gò bông đảo ngoại cỡ trước ngực nàng âu yếm, trơ mặt nói:

“Thắng bại trên giường cần gì phân rõ ràng, các nàng sướng là được!”

“Sướng cái đầu chàng, đau muốn chết!” U Cơ gắt giọng, bàn tay hung hăng nắm lấy côn thịt hắn bóp mạnh, móng vuốt đen tuyền sắt nhọn duỗi ra.

“Chấp nàng!” Lạc Nam bĩu môi xem thường.

U Cơ nhướn chân mày, móng vuốt muốn cắm vào.

KENG…

Như đụng phải thiên ngoại vẫn thạch, âm thanh kim loại va chạm vang lên, hai nữ giật nảy mình.

U Cơ cùng Võ Tam Nương tròn xoe mắt nhìn xuống, phát hiện bên trên côn thịt của hắn lúc này được khảm nạm lít nha lít nhít các loại Kinh Văn, vạn cổ bất hủ, móng vuốt của Ma Thú như U Cơ cũng đâm không thủng.

“Phu quân của các nàng là kim thương bất bại, đừng có uy hiếp ta, cẩn thận thi hành gia pháp!” Lạc Nam lỗ mũi vểnh lên trời nói.

Hai nữ đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt thở dài một tiếng, xem ra nam nhân này thật sự bất trị a, ít nhất tỷ muội các nàng không trị được hắn.

“Đáng ghét, Cấm Kỵ để công tử mang ra làm cái trò này à?” Kim Nhi ngồi ở một bên tức điên.

Lạc Nam cười hắc hắc nói: “Chẳng biết vì sao, tâm trạng của ta hiện tại rất tốt!”

“Có hai nguyên nhân…” Bắc Cung Hàm Ngọc bất chợt lên tiếng.

“Ồ?” Lạc Nam hứng thú vểnh tai, kiến giải của một vị Thiên Đế rất đáng để nghe ngóng.

“Đầu tiên, ngươi vẫn luôn khao khát một trận chiến điên cuồng, có thể chiến với một đám Thiên Ma Đế và thành công thoát thân, không hưng phấn mới chuyện lạ!” Bắc Cung Hàm Ngọc cười nhẹ:

“Thứ hai, tâm nguyện chôn sâu trong lòng nhiều năm đã hoàn thành, giống như một hòn đá nặng trấn áp trên đỉnh đầu thời gian dài đột nhiên biến mất!”

Lạc Nam trầm mặc, hồi lâu sau mới thở dài thán phục: “Nàng rất hiểu ta!”

Bắc Cung Hàm Ngọc nói hoàn toàn chính xác.

Từ khi phi thăng Tiên giới, Thiên Đế cấp cường giả luôn là hình tượng cao xa khó vời trong tiềm thức của Lạc Nam, hiện tại hắn đã gần chạm đến cấp độ cường giả này, có thể cùng bọn hắn đại chiến, với một kẻ có dã tâm như hắn quả là thành tựu đáng giá để tự hào, khiến hắn hiểu rằng Thiên Đế cũng không vô địch, mình vẫn có thể vượt qua tất cả.

Kế đến, tung tích và an nguy của Lãnh Nguyệt Tâm, Tiên Ma cách biệt, thân phận của nàng…tất cả vẫn luôn như hòn đá đè nặng trong lòng thời gian dài, nay rốt cuộc biến mất, hắn đã thành công cứu được nàng, thành công tìm nàng trở về bên cạnh hắn.

Hai việc kết hợp, tâm trạng của Lạc Nam thư thái chưa từng có, không ngại ngần cùng nữ nhân của mình vui đùa hớn hở một trận dù mới vừa phục hồi sau cơn trọng thương đau đớn.

Long Tiên Thánh Điển vẫn thể hiện vai trò của Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp, chỉ cần cùng nữ nhân đồng lòng song tu thời gian dài, nó vẫn khôi phục hầu hết thương thế của hắn mà không cần thiết hoang phí một cánh Cửu Diệp Liên Hoa.

“Được rồi, bọn thiếp muốn nghỉ ngơi, mau đi đi!”

Võ Tam Nương làm bộ mặt ghét bỏ phất tay xua đuổi.

U Cơ cũng gật đầu phụ họa nói: “Không có chuyện quan trọng đừng kêu thiếp rời giường!”

“Nghỉ ngơi cho tốt!”

Lạc Nam trong lòng cảm động, cúi đầu đặt nụ hôn lên môi hai nàng, lúc này Bá Y bao trùm toàn thân, thần thanh khí sảng đứng lên rời khỏi.



Một đình viện u tĩnh nằm trên đỉnh Tuyết Sơn, thân ảnh Lạc Nam nhẹ như lông hồng xuất hiện.

Từ ngày Linh Giới Châu thành Ngũ Hành Thế Giới, các loại quang cảnh đa dạng được Lạc Nam thiết lập không thiếu thứ gì.

Tuyết Sơn là một trong số đó, u tĩnh, mát lạnh, thích hợp cho những người mang nhiều tâm trạng cần giữ cho lòng bình tĩnh.

Bên trong đình viện, một thân ảnh mỹ nhân thanh tịnh đứng thẳng, ánh mắt mơ màng nhìn về phía xa xăm.

Nàng vẫn còn mặc áo tân nương đỏ thẳm, dung mạo đã được tỉ mỉ trang điểm một phen trước đại hôn, khiến dung nhan vốn lãnh diễm mê người của nàng trở nên lộng lẫy, sắc sảo.

Cảm giác được khí tức quen thuộc đến gần, bờ vai nàng khẽ run…

Một vòng tay nam nhân rộng lớn, ấm áp từ phía sau ôm siết lấy nàng, lồng ngực săn chắc của hắn như bức tường thành kiên cố che đậy mọi giông bão.

Thanh âm trầm ổn vang lên bên tai:

“Năm đó ta không dám ôm nàng, cũng không đủ sức ôm nàng…nhưng hiện tại có thể!”

Nói xong, hắn càng siết chặt nàng thêm một chút, như muốn ép sát Lãnh Nguyệt Tâm vào thân thể mình.

Lãnh Nguyệt Tâm diện mục ngơ ngác, hồi ức như thước phim quay chậm đảo ngược về trong tâm trí nàng…

“Ngươi tốt nhất dẹp đi suy nghĩ không đáng có, chỉ riêng việc ta sở hữu Ma Lực, nếu ở Tiên giới ngươi bảo vệ được ta sao?”

“Huống hồ dù người ở Tiên Giới không truy sát ta, thì ở bên phía Ma Giới cũng sẽ không bỏ qua!”

Đây là những lời năm đó chính miệng nàng đã nói với hắn.

Hắn từng muốn giữ nàng ở lại bên mình, muốn cùng nàng phi thăng.

Nhưng hơn ai hết, Lãnh Nguyệt Tâm hiểu rõ Tiên Ma cách biệt, hiểu rõ mối hận thù giữa Tiên và Ma, càng hiểu rõ rào cản giữa hai người là lớn đến bao nhiêu.

Hắn khi đó chỉ là một Bá Chủ của Hạ Giới, Bá Chủ nghe thì rất uy phong, nhưng tùy tiện một vị Đế Tử cũng có thể vươn tay bóp nát.

Mà nàng lại vốn là con cờ của người khác, vốn là một thế thân có giá trị lợi dụng do Lãnh Vận Du khống chế.

Hai người đã định trước là không thể, nàng không muốn tạo thành đại họa cho hắn, gây ra đại họa cho Việt Long Tinh, nên nàng lựa chọn quay lưng rời đi.

Thậm chí ở phút giây cuối cùng trước khi xa cách, không biết hắn từ đâu lấy ra can đảm, tuyên bố hùng hồn:

“Lãnh Nguyệt Tâm nàng chờ đó…rồi sẽ có một ngày, Lạc Nam ta quân lâm Ma giới mang đi nàng, không một ai có thể ngăn cản!”

Nàng vui…rất vui…

Nhưng vui lại đi cùng với khổ.

Hắn ngây ngô, hắn không hiểu sự tàn khốc giữa Tiên và Ma nên mới có thể buông lời hùng hồn đến như vậy.

Lãnh Nguyệt Tâm cho rằng, khi hắn phi thăng Tiên giới, khi hắn biết được thân phận và vai trò của nàng, khi hắn hiểu sự cường đại của Ma Đình, hắn sẽ chấp nhận từ bỏ…

Nhưng mà…nam nhân này đã chứng minh, nàng còn xem nhẹ hắn.

Nàng quá mức xem nhẹ hắn, hay thậm chí có thể nói nàng không đủ khả năng để lý giải bản lĩnh của hắn.

Đem mọi thứ nắm vào trong tay, biết mọi kế hoạch của Lãnh Vận Du, qua mặt hàng loạt Thiên Ma Đế, mang nàng rời khỏi Ma Đình.

Vô pháp tưởng tượng, ngay cả trong mơ nàng cũng không dám mơ đến mức độ như vậy.

Lấy lại bình tĩnh, Lãnh Nguyệt Tâm ngọ nguậy trong lòng hắn.

Lạc Nam thả lỏng tay, nàng lúc này mới có thể quay người, hai mắt long lanh nhìn thẳng hắn.

“Ngươi đã biết hậu quả?” Môi đỏ hé mở, nàng lạnh lùng hỏi.

“Hậu quả gì?” Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn lấy nàng.

“Hậu quả của việc đắc tội Tru Tiên Điện, đắc tội Thiên Đình!” Lãnh Nguyệt Tâm nghiêm mặt:

“Và đặc biệt là hậu quả của việc chống lại quy luật Tiên Ma phân cách, Tiên Ma Cung từng hùng mạnh như vậy cũng diệt vong vì đi ngược lại quy luật đó!”

“Hậu quả ra sao ta chưa thấy…” Lạc Nam nhếch môi: “Ta chỉ biết nếu không mang nàng trở về, nàng sắp gả cho thằng khác!”

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy vừa thẹn vừa giận, gấp gáp giậm chân: “Ta vốn định tự sát, dù chết cũng không khuất phục thành thân!”

Lạc Nam dùng ánh mắt cổ quái nhìn lấy nàng, mỉm cười: “Thật đáng yêu…”

Trước đây hắn vẫn luôn thấy Lãnh Nguyệt Tâm trong bộ dạng lạnh lùng lãnh diễm, dù đứng gần nhưng giống như cách xa vạn dặm, nào biết nàng cũng sẽ có lúc giận dỗi như tiểu cô nương?

Bị hắn trêu chọc, Lãnh Nguyệt Tâm lập tức làm mặt lạnh, bất quá gò má ửng hồng đã bán đứng tâm trạng của nàng.

Lạc Nam trong lòng thương tiếc.

Trước đây Lãnh Nguyệt Tâm sở dĩ lạnh lùng, vô cảm, khó gần là điều dễ hiểu…

Thử hỏi nếu rơi vào hoàn cảnh của nàng, là phân thân được tạo ra để làm chốt thí, ai có thể thoải mái thể hiện cảm xúc được?

Nàng không sinh lòng hận đời giận cá chém thớt, trái lại còn sẳn sàng đứng ra chiến đấu khi Việt Long Tinh lâm vào tình thế nguy nan đã chứng minh nàng sở hữu một trái tim ấm nóng, dồi dào tình cảm.

Lạc Nam cảm nhận được điều đó nên mới sinh lòng yêu thích Lãnh Nguyệt Tâm, dung mạo tuyệt sắc chẳng là nghĩa lý gì so với vẻ đẹp tâm hồn đáng trân trọng đó.

Nhìn thấy nàng còn mặc y phục tân nương, hắn giả vờ ra vẻ không vui nói:

“Nhìn y phục này của nàng ta rất chướng mắt, bởi vì nó vốn không thuộc về nàng!”

Lãnh Nguyệt Tâm hấp háy đôi mắt đẹp nhìn lấy hắn, môi đỏ như liệt diễm nhẹ cắn cắn.

Bàn tay thon dài nhẹ trượt…

Xoẹt…

Y phục tân nương rời khỏi ngọc thể mỹ miều, rơi xuống thèm tuyết trắng.

Lãnh Nguyệt Tâm một chưởng đánh xuống, đem nó nghiền thành hư vô, hừ một tiếng:

“Ta cũng không thích!”

Mà ở phía đối diện, Lạc Nam đã ngơ ngẩn nhìn lấy nàng.

Ngọc thể trắng hơn cả tuyết yêu kiều hiện ra trong tầm mắt, da thịt trơn bóng oánh nhuận, đôi chân dài miên mang không chút tỳ vết, cái cổ ngọc ngà cao ngạo như thiên nga, xương quai xanh như được khắt gọt một cách hoàn mỹ.

Che đậy hai bộ vị thần bí là cái yếm trắng mỏng manh và tiểu nội khố tinh khiết.

Phía dưới lớp áo yếm, bộ ngực sữa căn tròn đầy đặn như ẩn như hiện, hai hạt anh đào nổi cộm lên vô cùng bắt mắt.

Mà tiểu nội khố bên dưới cũng khó lòng che lắp chốn đào nguyên khoái lạc, loáng thoáng là thảm cỏ thơm đen tuyền phủ trên đôi môi dọc mũm mĩm e ấp.

Hô hấp của Lạc Nam trở nên dồn dập lên, một chút dục vọng vừa lắng xuống từ chỗ Võ Tam Nương cùng U Cơ lại trổi dậy.

Bị ánh mắt của hắn nhìn không được tự nhiên, Lãnh Nguyệt Tâm vội vàng lấy ra một kiện y phục.

Nào ngờ Dị Hỏa từ tay Lạc Nam lóe lên, y phục đã tiêu tán mất dạng…

“Ngươi muốn làm gì?” Lãnh Nguyệt Tâm đề phòng trừng mắt.

“Vất vả mang nàng trở về, cũng nên báo đáp chứ!” Lạc Nam cười xấu xa.

“Báo đáp gì?” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt không dám nhìn thẳng hắn, nhịp tim đập như trống trận khiến lòng nàng rối như tơ vò.

Lạc Nam ôm lấy cơ thể mềm mại thơm ngát của nàng, thủ thỉ bên tai:

“Lấy thân báo đáp!”



Chúc cả nhà tối vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
JK
JK King14 Tháng mười hai, 2021 23:22
Trẻ trâu vậy mà hở ra là tao bằng tuổi bố mà đấy ? Buồn cười vl
MT
Ma Tôn14 Tháng mười hai, 2021 23:12
đọc khảng 300 chap rùi thấy éo thú vị nên t bỏ
ÁN
Ánh Nguyễn14 Tháng mười hai, 2021 23:11
Tính ra thì có huyết thống moẹ j nữa đâu bạn. tui chỉ hy vọng tác giả đừng để nó chơi luôn cgai nó
NT
Nhatphong Thap14 Tháng mười hai, 2021 21:14
Mày bằng tuổi bố nó mà nói chuyện thua cc nó nữa. Ko biết mày làm tác giả viết clmm ah. Nói chuyện ngu học
NTL
Nguyễn Trần Long14 Tháng mười hai, 2021 20:11
Thế thì người ta gọi là già đầu rồi mà còn trẻ trâu đấy,k hiểu oai cái gì,m đang thể hiện m đang là 1 thằng óc chó máu lồn dồn lên não đấy
TD
Tấn Duong14 Tháng mười hai, 2021 20:06
Có phang kịp éo đâu
VTT
Vĩnh tường Thái14 Tháng mười hai, 2021 18:58
3h vẫn hóng nhé bác hậu hôm nay có 1 chap sao
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:24
Hóng đến 2h27 sáng. Thôi ráng ngủ mai đọc chap mới
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:24
Hóng đến 2h27 sáng. Thôi ráng ngủ mai đọc chap mới
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:23
Cảm ơn tác giả- cho tôi niềm vui sống
KP
Khuyen Pham14 Tháng mười hai, 2021 17:24
Đọc thử tối cường thần thoại đế hoàng xem
HLĐ
Hắc Long Đế14 Tháng mười hai, 2021 17:13
Bắc cái con đĩ má mày làm điếm đẻ ra m ak
HLĐ
Hắc Long Đế14 Tháng mười hai, 2021 17:11
Thằng ông nội mày sủa ak tao bằng tuổi thằng bố mày đấy ...loại v não như m ko có tư cách để chê...chê con mẹ mày có thai với tao nè
KP
Khuyen Pham14 Tháng mười hai, 2021 17:07
Ko biết đêm nay ra nữa ko
LD
Long Duc14 Tháng mười hai, 2021 14:50
Truyện mà thì sao riêng loại m cút mẹ đi
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:36
Nhìn cách nói chuyện cmt là biết vô văn hoá,t cx ko bảo truyện k hay hoặc ngắn ... T chỉ bảo dùm thằng bị hắc long đế nó sủa,người ta nhắn đoàng hoàng động tý vào trả lời cút với ẳng lại chắc là bị động đến ông bà ông vải nhà nó
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:31
Nhìn cách bình luận biết bố mẹ đẻ đau lồn,do gặp loại m t mới nhắn bậy chứ m nhìn t ghi dì xúc phạm từ nào chưa?
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:29
M bị ngu à,loại m súc vật ko hiểu tiếng người à,ơ thế sao m ko viết đi mà truyện của loại m có ai đọc k,truyện hay hay là không hay người ta có quyền binh phẩm,còn m k bảo người khác k bảo m làm này lm nọ đc thì m có cc gì bảo người khác thôi bình phẩm truyện
TP
Thanh Pham14 Tháng mười hai, 2021 14:23
kể ra không có đoạn phang cả mẹ thì cang hoàn mỹ hơn
L
Lancelot14 Tháng mười hai, 2021 14:08
Có văn hóa tí đi hắc long đế, cứ đc 3 từ là lại có 1 từ bậy, anh hùng bàn phím ít thôi, đã dốt tiếng anh thì ghi tiếng việt cho đỡ quê:))
L
Lancelot14 Tháng mười hai, 2021 14:07
Ko gọi là mẹ ruột đc, vì lạc nam chết rồi mà, đây là cu nam khác chuyển sinh đến, nên ko tính là mẹ
HG
Huy Gia14 Tháng mười hai, 2021 13:55
Ảo thật đấy
PK
Phạm Kid14 Tháng mười hai, 2021 13:45
Vẫn chưa chấp mới à bác hậu
ĐL
Đ Leon14 Tháng mười hai, 2021 13:34
MN biết truyện nào hay kiểu như này cho xin tên với.
HT
hoàng trung14 Tháng mười hai, 2021 13:25
Vãi ko thấy người ta đổ máu và thể xác để duc lại rồi a. Chỉ còn cái chấp niện về lạc nam trước thôi. Còn nvc trong sinh lại me con đéo j nữa. Đọc cho chắc rồi vào bình luan. Toàn đọc lướt rồi nó bậy
BÌNH LUẬN FACEBOOK